
Thầy em…
Ở Trí Đức, có một người Thầy dù không dạy tôi trên bục giảng, nhưng tôi vẫn tự hào để khoe rằng: “Thầy em…!”. — Chiều thu, ánh nắng vàng xuyên qua tán lá, rơi nhẹ xuống sân trường. Ở một góc nhỏ, người Thầy tóc bạc, ngồi trầm lặng trên chiếc ghế nhựa xanh, đôi tay cầm bút nắn


