Khoảng trời an yên Trí Đức
Bình yên trong bão
Mưa bão quay cuồng, đường ngập thành sông
Cây gãy đổ, gió thét gào lốc xoáy
Con vẫn yên bình khoảng trời nơi ấy
Trí Đức hướng lòng lo lắng chốn quê …
Biển mùa giông, sóng chồm ngập kè đê
Giữa tâm bão, quê mình tung gió cát
Biển chẳng ngọt ngào như lời ru hát
Cuộn mây đen quay quắt phía chân trời.
Vắng buổi bình minh, nước dựng lưng đồi
Thuyền neo bến vẫn vỡ thành trăm mảnh
Hạnh phúc đời thường hóa thành ảo ảnh
Mẹ cồn cào trong giông bão cuồng phong.
Dữ dội, gầm gào lốc cuốn rặng thông
Cha đội bão, đội bầu trời mưa gió
Thẳm trong lòng bức tường thành thương nhớ
Cha gửi bình yên về Trí Đức – nơi con.
Bao tháng bao ngày vượt bão áo cơm
Cha mẹ hướng con về miền đất học
Quãng đường dù xa, dù nhiều khó nhọc
Đưa con về Trí Đức chốn bình yên.
Bao tháng ngày cha mẹ gánh truân chuyên
Bước cao thấp con đường dài thăm thẳm
Hứng vệt bão trời, mồ hôi ướt đẫm
Vai áo sờn trĩu nặng gánh lo toan.
Đón bão về mình dành con hết bình an
Không tiếng thở than, tóc phôi pha điểm tuyết
Duyên nợ nhân gian con làm sao trả hết
Xin được gửi về cha mẹ chữ “thương yêu”.
KTX Trí Đức – Tháng 8 – 2016
Nguyễn Khánh Linh – Lớp 11N1
Con đường về Ký túc xá
Thắp sáng Ước mơ của học sinh Trí Đức
Dặn em
Em biết không, anh đã tiếc cho em
Từng phiêu dạt chuỗi tháng ngày phung phí
Tỉnh giấc dậy sau cơn say mộng mị
Mất một thời ao ước cháy trong em.
Vạn nẻo đường đang đợi gót chân em
Cố lên nhé đừng ngoái đầu nhìn lại
Những vòng vèo chùng chình trễ nải
Tuổi thơ em đổi nước mắt mẹ cha.
Hãy gắng lên em, dù phải rời xa
Vòng tay mẹ ấm êm ngày mưa nắng
Chắt chiu ngọt lành từ ngàn cay đắng
Sẽ biết nâng niu công sức cuộc đời.
Trí Đức giấc mơ sống dậy chuyển dời
Anh thành đạt từ vành nôi nơi ấy
Thắp lại cho em khát khao bỏng cháy
Nuôi lớn từng ngày ước vọng bay cao.
Đừng chùng lòng em, dù nhớ chênh chao
Cha mẹ đợi em ngày về hạnh phúc
Em thắp tâm mình bằng tâm Trí – Đức
Dặm đường em rộng mở cuối chân trời.
Đừng buồn nữa em quá khứ qua rồi
Bạn bè thầy cô kề vai em đó
Chỉ một lần thôi xin em hãy nhớ
Chưa thành công chân không nỡ quay về.
Trí Đức còn kia câu ước hẹn – lời thề
Chưa thành đạt không xứng nòi Trí Đức
Tuổi trẻ ước mơ cháy lòng thổn thức
Hãy ngẩng cao đầu nhìn trời rộng đi em…
Nguyễn Tiến Công – K17 Trí Đức