Mới ngày nào, gia đình chúng tôi gói ghém hành trang đưa con đến nhập trường. Cả mẹ lẫn con mắt đều rưng rưng.
Thoảng những cơn gió lùa qua then cửa, chớp mắt đã đến mùa đón con về nhà.
Trí Đức đã trả lại phụ huynh chúng tôi là những người con biết tự lập hơn, biết chia sẻ hơn và sống có trách nhiệm hơn với gia đình. Thật tuyệt vời làm sao ❤️❤️❤️!
Điều đó chẳng phải là nhờ sự dạy dỗ của người cha già Trí Đức và các thầy cô, U bố trong trường hay sao?
Phụ huynh chúng tôi bồi hồi nhớ lại những hình ảnh đã qua. Nhớ ngày bão Yagi, thầy cô xây thành đắp luỹ bằng những bao cát ngăn nước chảy vào trường, nhớ những bao gạo, quả trứng, thùng mì chất đầy để đảm bảo bữa ăn cho các con hay những buổi tối Người cha già truyền lửa, lên “dây cót”’dạy các con Cái Giá phải trả … và gần đây là bữa sáng với đĩa xôi đỗ đong đầy yêu thương trong cái nắm tay thật chặt chúc các con bình tĩnh, tự tin và quyết thắng.
Xúc động lại dâng trào nơi khoé mắt khi nhìn những hình ảnh người thầy đáng kính lưu luyến, bịn rịn chia tay các con.
Trái tim phụ huynh chúng tôi lặng đi trong nghẹn ngào. Chúng tôi biết, các con là 1 phần của Trí Đức và Trí Đức là thanh xuân của các con. Ở đó, các con sống quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình, có bạn có thầy cô cùng nhau chia sẻ vui buồn mà lúc đó không có sự hiện diện của phụ huynh chúng tôi.
Chúng tôi biết lời cảm ơn không thể diễn tả hết những gì mà ngôi nhà chung Trí Đức đã mang lại cho các con và gia đình chúng tôi nhưng sâu thẳm trái tim phụ huynh chúng tôi luôn luôn khắc ghi.
Trân trọng biết ơn và mãi mãi kính phục thầy – người đã dành cả cuộc đời theo đuổi “Thú gian truân” để dệt lên đôi cánh vững chắc cho các chú chim ưng bay thật cao, thật xa trong biển trời tri thức.❤️❤️❤️❤️❤️
Lời nói từ trái tim của một người mẹ có con là học trò Trí Đức – 12N3/K26
Chị Nguyễn Hoàng Anh – Phụ huynh em Hoàng Trung Hiếu lớp 12N3