Tôi muốn khẳng định một cách rõ ràng và chắc chắn rằng: Chẳng đâu như trường tôi, dưới gầm trời này. Về rất nhiều điều thú vị, độc, lạ. Chính tại nơi đây, chúng tôi đã có một ngày Khai giảng vui nhất và lạ nhất trên đời. Lần khai giảng thứ 10 trong thời học sinh của tôi thật sự đã lưu giữ một dấu ấn sâu đậm.
Sau rất nhiều vẻ độc đáo, đặc sắc hiếm thấy về học và chơi ở một ngôi trường THPT mà tôi nhận ra kể từ ngày về trường thì nay, tôi hoàn toàn bất ngờ về cách tổ chức một Lễ Khai giảng vô cùng kì thú.
Ngày Khai giảng thật sự là ngày hội dành trọn cho chúng tôi. Chúng tôi được vui chơi thỏa thích, cười và hò hét, cổ vũ nhiệt tình với tất cả những bạn bè, anh chị em cũng đang sảng khoái trong nắng gió sân trường.
Đó là niềm vui giòn giã trong Lễ hội trước giờ khai giảng của chúng tôi!
Lễ đài Khai giảng đã chuẩn bị đâu vào đấy. Cờ hoa trang hoàng lộng lẫy rộn ràng đầy không khí. Và chúng tôi được tận hưởng không khí đó theo kiểu Trí Đức.
Thay vì Lễ khai giảng uy nghiêm lặng lẽ diễn ra vào sáng ngày 5/9 như bao khai giảng mà tôi biết, Trí Đức dành cả buổi sáng ngày quan trọng của năm học này để cho chúng tôi được thoải mái vui chơi. Chúng tôi chơi trong bầu không khí khai giảng. Từ sáng sớm, chúng tôi đã tề tựu đông đủ để chuẩn bị chơi.
Chúng tôi vui chơi theo đúng nghĩa, không cầu kì cồng kềnh thủ tục, không nghẹt thở trong tuyên bố gửi thưa. Vừa chơi chúng tôi vừa đón bình minh trong sớm mùa thu.
Súng sính áo quần, nghi trượng…., chúng tôi hóa thân thành những quân cờ trong ván Cờ tướng chung kết nảy lửa. Cả trường hồi hộp dõi theo những nước cờ tài hoa rồi vỡ òa trong chiến thắng của kiện tướng…………….
Ván Cờ tướng trong ngày Khai giảng năm học
Hội mỗi lúc một vui, các nẻo sân trường ngập tràn tiếng cười, tiếng hò hét, tiếng cổ vũ, tiếng vỗ tay…
Các anh chàng thích chạy nhảy có dịp tung mình theo trái bóng rổ trong trận chung kết Bóng rổ.
Chơi hết mình và cống hiến những pha ghi bàn đẹp mắt
Một góc sân trường tiếng ồn ào khiêm tốn dành cho những trò chơi nín thở hồi hộp. Ném vòng cổ chai tưởng chừng dễ dàng nhưng cẩn thận, chính xác như các bạn nữ vẫn khó mà thành công.
Khi ném vòng phải tập trung cao độ nhé!
Vui và khỏe, một chút thể thao hiện đại, một chút văn hóa dân gian, một chút “tuổi thơ dữ dội”… Thắng thua chẳng quan trọng, giải thưởng cũng không là vấn đề… Sân trường vang những trận cười, cười nghiêng ngả theo nắng mùa thu.
Cầu khỉ cheo leo thử độ khéo léo bước chân các girl, boy Trí Đức vui nhộn.
Đập lon thử thách độ nhạy cảm và giác quan thứ… mười mấy của những chàng trai, cô gái hồn nhiên. Và họ đã chiến thắng, chiến thắng bởi “đập vỡ” những rào cản nặng nề, mệt mỏi vốn len lỏi trong tâm hồn tuổi trẻ giữa nhịp sống hiện đại.
Từ tim đến tâm là một khoảng cách. Khoảng cách ấy gần hơn khi tâm sức bạn chơi thoát khỏi áp lực quà thưởng là những cái… kẹo mút!
Kiểu đi xe đạp chậm đã khó, độ khó tăng lên khi phải đi theo đôi, theo cặp. Đèo nhau mà biểu diễn quên cả tốc độ, vui lăn lóc như mỗi ngày đạp xe tới trường của tuổi học sinh.
Và Cầu lông. Cái thú tung hứng bằng vợt nhưng đua nhau bằng tốc độ thật hấp dẫn. Trận chung kết diễn ra ngày khai giảng hôm nay, chiến thắng thuộc về cây vợt nam………. và nữ cầu thủ…………..
Tôi dành tình yêu cho bóng bàn. Cái trò chơi mà chiều nào tan học tôi cũng chui vào khu nhà thể chất chiến vài hiệp với mấy anh và các em. Cái lăn lóc rồi nảy mình khó đỡ của quả cầu con làm tôi mê tít…
Chung kết môn thể thao Vua kéo cả sân trường reo hò theo trái bóng. Bất chấp cái nắng hanh hao trời thu, những cầu thủ hai đội hết mình đem niềm vui tự hào về lối chơi Trí Đức. Hứa hẹn một ngày cầu thủ nhà ta ra sân trong những giải đấu lớn hơn, xa rộng hơn.
Tôi ấn tượng nhất là “đội cổ vũ” trường tôi. Cả nam và nữ. Ngày thường học hành nam – nữ hai thế giới riêng tư cách biệt. Nay cần tình đồng đội, cần tiếng cười vui, ranh giới hai phái xóa nhòa dấu vết. Chúng tôi là người một nhà. Vô tư, hết mình, sống trẻ như tuổi trẻ thế hệ hôm nay.
Vui cười thỏa thích trong sáng hôm nay. Chiều, Trường chúng tôi chính thức làm Lễ khai giảng năm học mới. Năm đầu về với Trường, K19 chúng tôi được đón chào bằng tất cả yêu thương. Cảm động vô cùng những phút giây khởi đầu một năm học. Nhiệm vụ năm học được đề ra. Chúng tôi sẽ cùng nhau nỗ lực học tập, rèn luyện sao cho đủ đầy TRÍ và ĐỨC, kế thừa và phát huy truyền thống của Trường.
Một ngôi trường lạ. Một môi trường học tập mới mẻ với chiều sâu văn hóa mọi thời đại. Tuy phải đánh đổi bằng những yêu thương cưng chiều hàng ngày của mẹ, đánh đổi bằng cả những nhớ nhung người thân tha thiết ngày đêm, tôi vẫn thấy mình thật hạnh phúc! Tôi nhận thấy rõ ràng rằng: Chúng tôi đã tìm đúng trường để học và xa hơn, trường sẽ chỉ cho chúng tôi đúng đường mà đi tiếp về phía tương lai.
Trong ngày vui lớn đầu năm học này, tôi muốn lắm chia sẻ lòng tôi với bạn bè tôi ở quê. Hôm nay các bạn cũng có ngày khai giảng, nhưng không thể có một khai giảng trọn vẹn, tưng bừng và ý nghĩa như chúng tôi.
Và bố mẹ tôi nữa, tôi muốn mẹ tôi thấy tất cả những gì tôi đang được nhận từ ngôi nhà chung Trí Đức. Mẹ sẽ rất yên tâm và hài lòng về những điều đó!
Tân học sinh Trí Đức – Lớp 10-K19