Lời tri ân Trí Đức!
Ba năm thanh xuân vèo qua, như một giấc mơ đẹp mà gia đình tôi đã kịp ghi dấu trong hành trình khôn lớn của con – nơi mái trường mang tên Trí Đức.
Nhớ những ngày đầu đầy lo lắng, khi con chênh vênh sau những năm học online vì đại dịch, say mê thế giới ảo nhiều hơn thực tại. Là một người mẹ luôn mong mỏi điều tốt nhất cho con, tôi lặn lội đi khắp nơi, dò hỏi từng ngôi trường, từng lời chia sẻ. Và rồi, Trí Đức hiện ra như một lời hồi đáp an yên – một ngôi trường không chỉ dạy chữ mà còn dạy người.
Từ lần đầu đặt chân đến, tôi đã cảm nhận rõ nét sự chỉn chu, khắt khe nhưng đầy yêu thương trong từng quy trình, từng ánh mắt và lời nói của các thầy cô, đặc biệt là “Tấm gương vĩ đại” thầy Hà Trung Hưng hiệu trưởng – người cha lớn của đại gia đình Trí Đức.
Ở nơi đây, con tôi không chỉ học cách giải một bài toán, viết một đoạn văn, mà quan trọng hơn cả – con đã được học cách sống. Con biết yêu thương bố mẹ nhiều hơn, biết cảm ơn và sẻ chia, biết rèn tâm – trí – đạo – đức.
Những ngày cận kỳ thi tốt nghiệp, cha mẹ ở xa đếm từng giờ, mong từng dòng tin nhắn, mà vẫn vững lòng bởi tin rằng con mình đang được chăm sóc chu đáo, được tiếp sức bằng một tinh thần chiến binh Trí Đức đúng nghĩa – kiêu hãnh, bản lĩnh, và đầy kỷ luật.
Ngày thi – và những nhịp tim vỡ òa
Sáng hôm nay, nhìn con ngồi trên chiếc xe mang logo “Trí Đức” quen thuộc, lòng chúng tôi ấm áp tràn ngập yêu thương – không chỉ vì tin tưởng, mà còn vì một tình yêu lặng thầm và sâu sắc đã gửi trọn suốt ba năm qua. Không áp lực, không sợ hãi – chỉ còn sự tự hào và vững chãi.
Tiếng trống báo phát đề vang lên, bất giác tim thắt lại – xúc cảm bỗng ùa về như một đoạn phim tua ngược: ngày đầu bé con ngơ ngác tay nắm tay mẹ vào lớp Một… Vậy mà giờ đây, con đã đủ đầy hành trang để bước vào đời.
Trưa hôm nay, chúng tôi trở lại Trí Đức để đón con – cũng là để tạm biệt những người “thầy mẹ” thân yêu: thầy Hưng, cô Hiên, cô Yến, cô Thầu… Ba năm không dài, nhưng đủ để khắc ghi. Mắt đỏ hoe, lòng nghẹn ngào – bởi thật khó nói nên lời khi tình cảm và sự biết ơn đã đầy tràn.
Và xúc động hơn cả, là khi biết thầy Vinh vẫn miệt mài giảng Lý cho đến tiết cuối, cô Thu Khuất đã vực dậy những áng văn bay bổng diệu kỳ mà các sỹ tử khối A0, A01 trót bỏ lơ tập trung vào các môn xét đại học; cô Hoài đã gọi hỏi thăm sau buổi thi Tiếng Anh “khó hơn lên giời” đặc biệt của năm nay– những điều nhỏ nhưng chẳng bao giờ nhỏ trong tim chúng tôi.
Tôi nghe kể Các con thủ thỉ:
“U ơi, giá mà cả năm tụi con quyết tâm được như tuần cuối này, thì con chấp hết!”
Có thể chưa biết đỗ trường nào, chưa biết sẽ rẽ hướng ra sao, nhưng điều quý giá nhất các con có được chính là tinh thần sát cánh – cùng nhau vượt vũ môn bằng tất cả yêu thương, niềm tin và lòng tự trọng.
Một mùa thi đi qua, để lại một tuổi trẻ rực rỡ. Và Trí Đức – chính là nơi các con đã lớn lên, đã biết ước mơ, biết chiến đấu… và biết trân quý hành trình của mình.
Trí Đức – cái tên sẽ còn ở lại mãi trong ký ức chúng tôi, không chỉ như một ngôi trường, mà như một ngôi nhà thứ hai – nơi đã chắp cánh cho con bay xa.
Từ tận đáy lòng, xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến các thầy cô, những người bạn đồng hành của con, và cả những người bạn phụ huynh 3 năm qua luôn vui vẻ, từng sẻ chia cùng nhau những tháng ngày hồi hộp và hy vọng.
Mong một ngày không xa, con chúng tôi sẽ tự tin trở về – với thành công trong tay và nụ cười rạng rỡ – để được “về thăm trường cũ”, thăm lại “mái nhà” yêu dấu mang tên Trí Đức.
CÁM ƠN NHÉ, TRÍ ĐỨC …MÃI YÊU THƯƠNG!
Chị Quách Thị Lan Anh – Phụ huynh em Trịnh Hồng Quân lớp 12N3 – K26