Nhắc đến mùa thi chắc hẳn ai cũng nghĩ ngay đến mùa phượng vĩ đỏ rực dưới cái nắng vàng ươm và nền trời xanh ngắt của ngày hè. Nhưng với học sinh Trí Đức chúng tôi, các kỳ thi có ở cả bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông. Cũng vì thế, mỗi kỳ thi mang một sắc màu riêng gắn với những loài hoa trái đặc trưng quanh năm ngập tràn Trí Đức. Những ngày này, với Kỳ thi Giai đoạn II, chúng tôi học, ôn và thi giữa sắc tím hoa ban bâng khuâng nắng gió sân Trường. Đây là câu chuyện quen của chúng tôi nhưng lại là một trong số những điều làm nên cái LẠ của Trí Đức.
Hoa ban tím rực rỡ sân Trí Đức suốt mùa thi
Ban tím nở như gọi về cái rét cắt da cắt thịt của mùa Đông miền Bắc. Có lẽ vì thế, với mỗi học trò từng gắn bó với Trí Đức, màu tím của hoa ban đã đi sâu trong một miền kí ức. Những cánh hoa ban đầu tiên hé trên vòm lá biếc cũng là lúc chúng tôi bước vào giai đoạn II. Cứ như vậy, ban bâng khuâng tím làm chứng nhân mùa thi giai đoạn II của chúng tôi. Ban mang lời thì thầm của chút năng, chút gió trong giá buốt ngày đông khích lệ, vỗ về tâm hồn chúng tôi ở tuổi bất chợt buồn giữa cháy sáng ước mơ, biết lo âu xen trong hi vọng… Học và thi cuốn thời gian đi, chúng tôi giữ lại thời gian bằng kiến thức nhưng cũng có khi lãng mạn ép cánh ban tím mỏng manh trong cuốn sổ tay như một điều ngọt ngào chở đầy ước nguyện tương lai hay chụp tấm hình lưu lại tháng năm cùng hoa ban tím.
Ấy vậy, gần hơn với ngày thi, trước sắc tím cả một góc sân Trường, chúng tôi cũng có lúc bẵng quên hờ hững. Ngay giờ đây, khi chỉ còn 10 ngày trước Kỳ thi giai đoạn II năm học 2020 – 2021, lòng dạ chúng tôi xốn xang hơn, bắt đầu gấp gáp hơn chạy đua với thời kỳ nước rút. Trên bảng in đậm dòng chữ “CÒN 10 NGÀY ĐẾN KÌ THI GIAI ĐOẠN II”, bắt gặp trong lớp, đường về KTX hay trên sân Trường là những câu chuyện “Làm hết đề cương chưa?”, “Đề cương Toán xong chưa? “Anh, Văn ôn được mấy vòng rồi?”… Hoa ban tím nhạt nhòa sau dòng chữ “Chỉ còn….”.
Giữa mùa hoa ban, những ngày này, thời tiết rét đậm rét hại nhưng giữa lòng Hà Nội, Trí Đức chúng tôi đang sục sôi ngọn lửa cháy sáng. Hết thảy Người con của Trí Đức chạy đua ôn tập nước rút, hoàn tất đề cương. Những đêm tự học, cả Trí Đức sáng đèn, bỏ lại cái rét và cơn gió động xào xạc làm rụng cánh hoa ban. Sáng ra, cánh hoa tím sẫm vạt sân Trường, chúng tôi hiểu, thời gian trước ngày thi còn ngắn hơn chút nữa, rồi tự nhủ, mình cần cố gắng hơn chút nữa.
Tự học đêm Trí Đức, chỉ còn lớp học sáng đèn
Mùa thi, màu ban tím nhắc trân trọng hơn nữa những giấc ngủ vội. Những buổi chiều tự học không tiếng than thở, những cuộc trò chuyện riêng dang dở cất lại trước kì thi, … chỉ với một điều mong ước giản dị mỗi chúng tôi đều có thể đạt được kết quả tốt trong kì thi giai đoạn II sắp tới.
Và chúng tôi cố gắng từng ngày như thế. Dù bố mẹ ở xa nhưng chúng tôi có người Cha chung chăm lo, có thầy cô và bạn bè sát cánh. Từ mọi miền quê xa lạ tụ họp về đây nhưng chung sống, học và thi đã kéo chúng tôi gần lại với nhau, tạo nên một cái LẠ nữa của Trí Đức – từ lạ mà chúng tôi coi nhau như người thân ruột thịt trong nhà, trong đại gia đình Trí Đức. Những lời dạy dỗ của thầy cô ngày ngày nhắc nhở chúng tôi để giúp chúng tôi phấn đấu đạt kết quả cao hơn sau mỗi giai đoạn bởi ai rồi cũng sẽ trải qua những giai đoạn khác nhau của cuộc đời, thế nên phải sống và học tập như thế nào để bản thân mình ở tương lai sẽ không phải tiếc hoài những năm tháng ở quá khứ.
Tình yêu thương của bố mẹ và thầy cô đã trở thành động lực để những chiến binh như chúng tôi chuẩn bị sẵn sàng cả về thể lực và trí lực để vượt qua kì thi này. Tôi tin tất thảy mọi chuyện trên đời này dù khó khăn đến mấy đều sẽ qua đi, thay vào đó: Không ngừng cố gắng sẽ không bao giờ tiếc nuối và chúng ta của tương lai của cả tôi sẽ không phải một lần nào nữa thất vọng. “Hãy thắp sáng ngày mai bằng ngày hôm nay”. Chỉ có màu tím hoa ban – màu thủy chung – chứng nhân tâm tình và những điều đẹp nhất của chúng tôi nơi Trí Đức băng qua thời gian.