Những điều kì vĩ thường được tạo nên từ những việc làm giản dị, nhỏ bé. Ở Trí Đức, chúng tôi gặt hái được nhiều những thành quả lớn lao đến từ những sự hi sinh thầm lặng.
Những đứa con xa gia đình như chúng tôi nhận được những sự yêu thương, giúp đỡ tận tình của những con người giản dị mà phi thường. Chúng tôi quen gọi những con người thầm lặng đó là U, là bố cũng bởi lòng kính trọng và biết ơn như thế.
Bố Tảo – người có vóc dáng cao cao và luôn mặc chiếc áo kiểu bộ đội cũ là người giúp chúng tôi giải quyết những vấn đề về cơ sở vật chất từ cái ghế hỏng, bóng điện cháy, rồi cả những lúc vòi nước phòng vệ sinh rò rỉ…
Bố Tảo chuẩn bị bàn ghế cho công tác giải quyết học sinh về nghỉ cuối tuần.
U lý căng tin chăm lo cho mọi nhu cầu ăn uống của chúng tôi hàng ngày từ những bát chè u nấu, những cốc nước chanh U pha và cả nhưng cốc sữa chua đặc lạnh cho những thằng gầy ốm như tôi.
U Lý phục vụ nhu cầu căng tin hàng ngày của tất cả học sinh trong Trường.
Bố Học chuẩn bị những mâm cơm tươm tất, gọn gàng, dạy chúng tôi biết cách ăn uống sao cho lịch sự và không phung phí.
Các U nhà bếpsắp xếp những mâm cơm gọn gàng.
Các U lao công cần mẫn ngày đêm để lo cho chúng tôi từ phòng ở, WC trong KTX đến lớp học và mọi nơi, mọi lúc luôn sạch sẽ, thơm tho, sạch không còn hạt bụi, quanh năm không khi nào có ruồi muỗi.
Những bác lao công lau dọn KTX và trên lớp học.
Và còn rất nhiều những “người anh hùng” trong lòng chúng tôi như thế nữa…
U Nhãn chăm sóc vườn cây
Các U chuẩn bị nước uống cho học sinh.
Các U, các bố có đến gần ngàn đứa con cần chăm lo nhưng chúng tôi luôn thấy được sự nhiệt tình, ân cần cùng niềm vui bình dị với công việc. Những nụ cười hiền hậu, ánh mắt trìu mến cùng những câu nói hài hước của các U, các bố làm xua tan đi những áp lực, căng thẳng của bài vở về chúng tôi ở trên lớp.
Những con người thầm lặng với những hi sinh lớn lao dành cho chúng tôi, để chúng tôi thêm trân quý những tình cảm bình dị đó, để chúng tôi hiểu hơn rằng: đằng sau những trái ngọt hạnh phúc là những nỗ lực của sự hi sinh.
Thùy Dương – 11N1.