1.MỘNG KHÁC THƯỜNG
Mấy chục tỷ đồng trang kín đất
Xây trường Trí Đức nghiệp TRUNG HƯNG
Mỹ Đình đất tốt, hồn thơm thảo
Đón gió muôn phương mộng khác thường.
Có kẻ chê bai, người“ rõ dại ”
Riêng lòng chí thú “ đạo quân vương ”
Khai Tâm, dưỡng Trí, yên đời trị
Cốt muốn con dân được sáng lòng.
Hà Trung Hưng
2.Thú Gian truân
An nhàn không thích, thú gian truân
Trí Đức nên công trải nhọc nhằn
Thương trò nội trú như con đẻ
Tụ họp Anh Tài để dạy răn.
Cốt dạy cho trò thật tinh thông
Tài cao, Đức rộng được vun trồng
Mái trường thắp sáng bao hồn trẻ
Cái “Thú Gian truân” tự ấm lòng.
Ai đã thăng trầm gội gió sương
Yêu lòng ve vuốt cảnh tha hương
Trải đời đã ngán vòng danh lợi
Mới “Thú Gian truân” mở dựng trường.
Dựng Trường Đời không để lập danh
Noi theo tiết tháo bậc Cha Anh
Khai Tâm, dựng Đức nâng hồn trẻ
Thỏa chí chơi, lòng chẳng cầu vinh.
(Thân mến tặng tất cả các thế hệ Học sinh – Những người con của Đại gia đình Trí Đức )
Thầy – Cha
Hà Trung Hưng
3.HOÁ THÂN
Con là hương của đời ta
Cho con muôn nét hào hoa rạng ngời
Mong con sáng láng nên người
Ân tình ta chẳng tiếc lời dạy con
Trong xanh bao cặp mắt tròn
Lời ta kết ngọc biết con hiểu gì?
Cứ đi, đi mãi, con đi
Ngày mai con hiểu những gì hôm nay
Một đời say, tỉnh, tỉnh, say
Thương yêu tràn ngập ngất ngây tình đời
Có căn duyên sống làm thầy
Hoá thân răn dạy lớp người tuổi thơ
Theo con đến mọi bến bờ
Cười rơi nước mắt lặng lờ tiêu dao
Hôm nay, sẽ hoá hôm nào
Ta đưa con mãi đi vào ngày mai
Mấy lời tỏ tấm tình dài
Tình ta nâng cánh con bay ngàn trùng.
(Thân mến tặng tất cả các thế hệ Học sinh – Những người con của Đại gia đình Trí Đức )
Thầy – Cha
Hà Trung Hưng
4.CHÚC MỪNG LỄ KHAI GIẢNG
NĂM HỌC MỚI
Trống mở, cờ dong thoả ước mong
Hôm nay đội ngũ sóng trùng trùng
Hiền Tài góp sức xây cơ nghiệp
Lớp lớp học trò tụ bốn phương
Vận hội Mây – Rồng ra đất sáng
Thời cơ cưỡi gió phất cờ hồng
Người về Trí Đức vui khai giảng
Hẳn thấy trường này đáng cậy trông!
Nở đoá Sen thơm hồn Trí Đức
Hùng tâm rực lửa ấm muôn lòng
Búp xanh nhọn thẳng nhô làn sóng
Lá biếc giăng tình giữa sắc không
Cao thượng đài hoa soi bóng nước
Làn hương ngát toả rạng non sông
Học trò muôn xứ về tu đạo
Hưng nghiệp anh em quyết một lòng.
Hà Trung Hưng
5.ĐÊM TRUNG THU
TRUYỀN THỐNG TRÍ ĐỨC
Tùng! Cà rà… tùng!…
Ngọn lửa rung rinh…
Thiện – Nam – Ngọc nữ dáng hình Tiên Nga
Yêu thương con trẻ xa nhà
Cùng con mở hội chung vui đêm Rằm…
Rồng bay, Phượng múa! Kì Lân!…
Nào vui lên! Khỏi nhớ thầm đêm nay
Bay! Baylên! Thả hồn say…
Trí cao con trẻ mai xây dựng đời
Kiếp người có một lần thôi
Sống cho ra sống giữa đời đục trong
Xa quê chẳng thẹn với lòng
Với ông bà, với tổ tông muôn đời
Ai sinh ra chẳng có thời
Than thân trách phận hoá người thị phi
Ai sinh ra chẳng có thì
Đức tài khẳng định giữa đời mà đi
Bước chân xa! chớ ngại gì
Đức đầy gạn lọc! Xin ghi tạc lòng
Trí cao vươn tới tột cùng
Lập thân phải đạo thuận lòng thế nhân
Thân già! Bà giết kì lân
Hội Trung thu rước đầu lân muôn đời
Cà rà … tùng! Giọt trống rơi
Ta say tiếng nhạc không lời chiều thu.
(Thân mến tặng tất cả các thế hệ Học sinh – Những người con của Đại gia đình Trí Đức )
Thầy – Cha
Hà Trung Hưng
6.TÌNH TRĂNG VÀ HỌC SINH TRÍ ĐỨC
Trăng ơi trăng
Trăng có hay
Trí Đức ta
Yêu mến trăng
Như yêu Trường.
Trăng ơi trăng
Trăng có nghe
Trí Đức ta
Đang hát vang
Tình chúng mình.
Trăng ơi trăng
Trăng biết không
Trí Đức ta
Nuôi ước mơ
Thăm chị Hằng.
Trăng ơi trăng
Trăng đợi nhé
Một ngày kia
Ta với trăng
Chung một nhà!
Hà Trung Hưng
7.Cho con xin
(Những năm học xa nhà ở nội trú KTX Trí Đức mới thấu hiểu sự vất vả hy sinh của bố mẹ)
Cho con xin một chút sương và nắng
Trên mái đầu điểm bạc của mẹ cha
Để con hiểu về tình cha, tình mẹ
Nuôi con thơ trong vất vả gian lao.
Cho con xin một chút ít nếp nhăn
Để thấu hiểu sự cần lao khó nhọc
Nuôi con thơ khôn lớn trở nên người
Sống ngập tràn trong tình yêu hạnh phúc!
Cho con xin một chút giọt mồ hôi
Và nước mắt âm thầm rơi lặng lẽ
Của mẹ cha vẫn suốt đời mong mỏi
Theo bước chân con khôn lớn từng ngày.
Cho con xin – xin mọi điều vất vả
Mọi hi sinh cha mẹ đã vì con
Cho con xin – xin tất cả mọi điều
Cùng cha mẹ con đi vào cuộc sống.
Nguyễn Thu Thủy – 10A3 – K4
8.Ở nơi ấy
( Chiều thứ bẩy ở KTX Trí Đức nhớ về cha me )
Ở nơi ấy – Nơi Hà Thành sôi động,
Con nép mình vào mỗi buổi chiều nghiêng
Lặng lẽ nhìn mây bay về lả lướt
Tận chân trời – nơi con sinh ra.
Từ nơi ấy, con gửi vào trong gió
Bao lời thương, niềm nhớ đến mẹ cha
Nhưng cơn gió đâu hiểu lòng con trẻ
Mải chơi đùa, quên mất lối đi xưa!
Gió ơi gió sao vô tư đùa nghịch
Để quên đường, lạc lối biết về đâu?
Gió ơi gió con biết lòng cha mẹ
Đợi tin con lòng mong mỏi khôn nguôi?
Ở nơi ấy, con âm thầm lặng lẽ
Vẫn nhìn trời mỗi buổi chiều nghiêng ngả.
Rồi giật mình, băn khoăn con tự hỏi,
Gió và mây không biết lối đi về?
Nguyễn Thu Thủy – 10A3 – K4
9.QUÊ HƯƠNG
Ký túc xá, chiều thứ bảy vắng tanh
Con ở đây chốn Đô thành xa lắm
Lòng nhớ thương về một miền quê vắng
Dáng mẹ tảo tần bao tháng bao năm.
Một cánh diều chao liệng phía xa xăm
Cho con nhớ những đêm rằm quá đỗi
Hương cốm quê mình thoảng trong gió thổi
Sao đậm đà như lòng mẹ thiết tha!…
Bắc Giang ơi! Giờ con đã đi xa
Mà trong con mãi mãi là nỗi nhớ
Con nhớ quá, tuổi thơ nào một thuở
Thương dòng sông bên lở bên bồi.
Ơi quê hương! Ơi tiếng mẹ đưa nôi
Giờ đây con đã xa rồi tất cả
Con thương mẹ cha cả đời vất vả
Quê hương là tất cả trong con.
Nguyễn Thị Hòa – 10A1 – K4
10.TRĂNG 16
Cảm xúc lần đầu tiên được dự “Đêm Hội Trăng Rằm Trung Thu Trí Đức”.
16 tuổi tôi xa nhà nhớ lắm
Đón trung thu ký túc với bạn bè
Bầu trời kia và chị Hằng là một
6 tỷ người cùng ngắm một vầng trăng.
Con nơi đây sống trong tình thân ái
Hiểu nhau hơn khi cùng cảnh xa nhà
Cha mẹ yên tâm không lo lắng điều chi
Hãy tin tưởng rằng con luôn cố gắng.
Hương cốm thu giăng đầy trời, quyện lại
Như nối tình bè bạn khắp bốn phương
Cùng đoàn kết xây lâu đài hạnh phúc
Từ ngôi trường Trí Đức mãi thân yêu.
Đào Vân Anh – 10N1 – Khóa 6
11.Về quê
(Sau kỳ thi Giai đoạn 1 mấy đứa chúng tôi cùng quê Yên Thủy – Hòa Bình sung sướng đem kết quả về báo công lần một cho bố mẹ)
Hôm nay tôi trở về quê cũ
Nơi tuổi thơ bao kỷ niệm vơi đầy
Con sông Đà vẫn lặng lẽ nơi đây
Gắn bó với đời tôi từ thơ bé.
Trở về đây trong vòng tay mẹ
Nghe lời ru, giọng hát êm đềm
Nghe tiếng hò tha thiết trên sông
Những con thuyền dưới trăng khuya khua mái.
Trở về đây dường như tôi sống lại
Thuở ấu thơ cùng những ước mơ
Ơi những trò đùa nghịch ngợm ngày xưa
Giữa cánh đồng vàng rơm nắng trải.
Quê hương ơi! Cảnh xưa vẫn vậy
Vẫn mùi hương, giai điệu năm nào
Vẫn cánh diều theo gió vút lên cao
Và tiếng sáo như trầm lắng lại.
Ngọn tre làng vẫn xanh, xanh mãi
Vẫn hát những lời ca thân thuộc
Tuy kham khổ mà hiền lành chất phác
Người quê mình cũng đẹp như tre.
Mấy đứa chúng tôi nay đã trở về
Lại tiếp bước bao người đi trước
Để đền công mẹ cha bao khó nhọc
Và bao ngày từng đèn sách, xa quê.
Bùi Anh Dũng, lớp 11A1 – K3
12.Dáng dấp ngày xưa
Con nhớ mãi những ngày tươi đẹp ấy
Cùng cha mẹ sớm tối quây quần
Con nhớ mãi, thuở con còn thơ dại
Không hiểu tình cha mẹ đã cho con.
Tuổi thơ ấy thuở quên quên nhớ nhớ
Những kỷ niệm con chôn chặt trong tim
Và mỗi lúc trong đêm đông lạnh giá
Con mơ mình trở lại những ngày xưa…
Nơi xa ấy mẹ cha hằng ấp ủ
Nuôi niềm tin cho con lớn từng ngày
Và hôm nay bên ngôi trường Trí Đức
Con lớn lên trong dáng dấp ngày xưa.
Đinh Thị Thanh – 12A3, khóa 4.
13.NGÔI SAO SÁNG NHẤT
(Sau hơn hai năm theo học ở nội trú KTX Trí Đức đã ngộ ra mẹ là Sao sáng nhất)
Con vẫn nhớ cái thuở còn thơ
Con hay hỏi mẹ ngôi sao nào đẹp nhất?
Mẹ nói rằng: “Là ngôi sao sáng nhất”
Tỏa sáng muôn ngàn những ánh sao.
Và cứ thế con lớn lên từng ngày
Cùng tháng năm lặng lẽ miệt mài trôi
Cùng với những vì sao sáng muôn nơi
Trên bầu trời khi màn đêm buông xuống.
Ngôi nhà con ở ngày xưa nay đã khác
Làng xóm mình cũng giàu đẹp hơn lên
Đôi mắt mẹ đã quầng sâu thâm tím
Làn da mẹ, sạn nắng, gió sương!
Có nhiều đêm mẹ nằm thao thức
Có nhiều đêm trăn trở nỗi lòng
Lo cho con một mình nơi xứ lạ
Biết làm gì khi không có mẹ ở bên?…
Lúc này đây khi xa quê, xa mẹ
Cùng bạn bè theo học TRÍ ĐỨC xa
Hình bóng mẹ chẳng bao giờ nhạt được
Mẹ là “sao” sáng nhất giữa lòng con!
Bùi Anh Dũng – 12A1 – K3
14.Nhắn trăng
Này ông trăng sáng tỏ
Ở tít trên trời cao
Trăng vào đây hỏi nhỏ
Những nơi nào trăng qua ?
Trăng qua miền quê xa ?
Qua cánh đồng thơm mát ?
Qua dòng sông hiền hòa ?
Qua vùng biển bao la?
Trăng ơi ! Trăng có biết
Lòng trẻ đang mong chờ
Bao trái tim nho nhỏ
Cùng nhộn nhịp reo ca…
Đêm nay trăng Trí Đức
Đẹp tựa một bài ca
Trăng ơi ! Hãy bay xa !
Về tới tận muôn nhà
Nói với mẹ với cha
Rằng : Chúng con hạnh phúc
Bởi : Tình yêu người Thầy
Tựa vầng trăng sáng nhất.
Đoàn Thị Thúy – Lớp 12N1 – K5
15.CỔ TÍCH ĐỜI THƯỜNG
Tôi muốn kể đời nghe
Một câu chuyện bây giờ
Chẳng phải từ xa xưa
Nhưng thật như cổ tích !
Bỗng xuất hiện giữa đời
Một người tuy bình dị
Ý tưởng lại hiếm thay
Muốn gieo hạt giống thường
Thành loài cây chân quý.
Vừa nghe sao lạ lắm
Nhưng vì đâu chẳng hay
Lại có người tin tưởng
Gửi hạt giống vào tay.
Giữa cuộc đời vồn vã
Người vẫn bước âm thầm
Góp nhặt từng giống cây
Thành vườn ươm kỳ lạ
Chăm sóc và nâng niu
Dìu dắt và dạy dỗ
Uốn cho cây luôn thẳng
Hướng ngời theo ánh dương
Để mầm non được tốt
Đủ ánh sáng sinh sôi
Đủ bóng râm tươi mát
Là bao đêm trăn trở
Lặng theo tiếng thở dài
Thêm màu tóc pha sương
Người hy vọng ngày mai
Loài cây thành hữu ích
Mang tặng lại cho đời
Một sức sống tinh khôi.
Vườn ươm kỳ lạ ấy
Phải chăng Trí Đức này !
Đào Vân Anh (12A1-K6)
16.KÝ ỨC VỀ THẦY
Kính tặng Thầy Hà Trung Hưng
Có lẽ nào con có thể lại quên?
Nghĩa lý cuộc đời qua từng lời Thầy giảng
Con đang đi qua tuổi thơ trong sáng
Lớn lên theo bụi phấn trắng học trò.
Có lẽ nào con lại có thể quên?
Tấm lòng Thầy, ánh mắt nhìn sâu thẳm
Truyền niềm tin và tiếp thêm nghị lực
Chắp cánh cho con vững bước vào đời.
Mai lớn lên rồi con sẽ xa nơi đây
Sẽ tung cánh giữa bầu trời Tổ Quốc
Con đường con đi rộng dài phía trước
Ký ức về Thầy sáng mãi trong con.
Vũ Bích Liên (12A4 – K4)
17.MÁI TRƯỜNG MẾN YÊU
Ôi hai tiếng thiêng liêng Trí Đức !
Đức làm người và Trí để vươn lên !
Một mái trường mang biểu tượng bông sen
Lấy Trí Đức làm riêng tên gọi
Tiếng vang xa tới Gia Lai, Bình Phước
Và nhiều nơi về đây tụ họp
Dưới mái trường đầy ắp tình thương
Của thầy cô bạn bè muôn nẻo
Cùng sẻ chia những niềm vui nhỏ bé
Những nỗi buồn, những nỗi xa quê…
Giữa mùa hè ra rả tiếng ve
Cùng giật mình – sắp tới mùa thi đó !
Những học trò lại cất cánh bay đi
Trước mắt chúng ta là cổng trường Đại học
Và bạn ơi xin nhớ đừng quên
Mái trường ta Trí Đức thân thương
Cho hành trang cho tri thức vững bền
Ta tin tưởng bay vào cuộc sống !
Vũ Hải Yến(12A2-K5)
18.TRÍ ĐỨC TRONG TÔI
Nhớ ngày nào tôi còn là trò nhỏ
Đi tìm trường để chắp cánh ước mơ
Trí Đức nơi đây, dừng chân, tôi bước đến
Bao ngỡ ngàng của cậu bé nhà quê…
Chẳng phải lần đầu tôi ra thành phố
Ôi! Nhưng sao cảm xúc dâng trào
Cái cảm giác không sao diễn tả
Chỉ biết rằng những ấn tượng sáng trong!
Lưu lại trong tôi mãi mãi không nhòa
Hình ảnh người Thầy đam mê, giản dị
Mở vòng tay đón chúng tôi vào
Rồi khuyên nhủ bao điều mới lạ.
Dường như đó chưa là tất cả
Về những gì tôi mới biết mới quen
Bỗng tim tôi lóe lên niềm tin mới
Mái trường này sẽ chắp cánh ước mơ!
Thời gian ơi! Sao trôi nhanh thế
Để bây giờ sắp phải chia xa…
Bao cảm xúc dâng trào khó tả
Ớn lạnh người cái buổi chia tay!…
Ở nơi đây một người Cha tận tụy
Lo đàn con giấc ngủ yên bình
Sáng hôm sau bồi hồi thức dậy
Đến kể cha nghe những mộng thần kỳ.
Trong hàng trăm người con yêu quý
Có đứa nào biết nổi chuyện đêm qua
Cha của chúng trọn đêm dài trăn trở
Về những gì chúng chưa hiểu chưa ngoan.
Cha ơi Cha! Con đang tự sửa mình
Mau khôn lớn Cha đỡ buồn đỡ khổ
Dành thì giờ Cha nghĩ việc lớn hơn
Cho anh em con những bước trưởng thành.
Cha là ngọn nguồn của những giấc mơ
Cho chúng con sức mạnh diệu kỳ
Cho con niềm tin, tình yêu cuộc sống
Vươn ngang tầm thời đại văn minh.
Nguyễn Sỹ Thịnh (12N1 – K5)
19.VÔ ĐỀ
Nhớ buổi đầu khi mới vào trường
Nhìn mọi vật sao mà lạ quá
Cũng bảng đen cũng dãy bàn quen thuộc
Nhưng trong lòng sao cứ thấy bâng khuâng!
Em lặng im nhìn phía cuối sân trường
Cây phượng vĩ đung đưa trong gió
Trên trời cao đám mây xanh là lạ
Ánh nắng xuyên kẽ lá rung rinh.
Hai năm học ở đây em mới hiểu
Tình Thầy trò thắm thiết bao nhiêu!
Thầy cho em thêm nhiều kiến thức
Cô cho em yêu trang sách học trò.
Thầy như người lái đò tận tụy
Đưa em đi đến bến cuộc đời.
Cô chắp cánh cho em vào cuộc sống
Bằng hành trang kiến thức trên đầu.
Thầy dạy em trước khi học chữ
Phải học thêm nhân, nghĩa làm người.
Ôi “Trí Đức” tên trường quen thuộc
In đậm dần trong trái tim em!
Nguyễn Thu Hồng, lớp 11A2 – K7
20.TÌNH CHA
Những đứa con từ mọi miền Tổ Quốc
Tụ họp nơi đây một mái ấm gia đình
Trí Đức đó, cùng người Cha tận tụy
Thức suốt đêm thâu vì hạnh phúc trẻ thơ.
Cha mỉm cười nhìn đàn con cởi mở
Cùng đùa vui mỗi buổi chiều về
Nhưng cơn đau hành hạ Cha dai dẳng
Cha già đi nhiều, khuôn mặt những nếp nhăn…
Cha dắt con qua những chặng đường
Bằng phẳng có, và cũng đầy gian khó.
Con đau một, Cha còn đau hơn thế
Không nói lên lời nhưng con hiểu Cha ơi!
Có những lúc mở mắt ra thấy Cha bên cạnh
Ánh mắt nhìn chan chứa yêu thương
Bao tình cảm dâng trào trong nước mắt
Lòng biết ơn, nghẹn chẳng thốt thành lời.
Cha vẫn thế vẫn kiên cương, giản dị
Cha dạy con bao lẽ phải điều hay
Những kinh nghiệm đường đời Cha đã trải
Mong cho con thành đạt hơn người.
Ở Cha đó, chứa niềm tin cao cả
Tấm gương sáng rọi chiếu những tâm hồn…
Cha chính là người con luôn kính, phục
Lòng ước mong sao, mình giống một phần!
Vì tất cả con muốn làm nhà giáo
Tiếp bước Mẹ, Cha trên những nẻo đường
Hạnh phúc trong tay niềm vui phía trước
Cha dõi theo con chập chững bước vào đời.
Cha ơi Cha! Con ơn Người nhiều lắm
Tấm lòng này con khắc cốt ghi tâm
Lời Thầy dạy hôm nào con vẫn nhớ
Con sẽ trở về với khát vọng trong tay!
Nguyễn Thị Bích Hạnh (12N1 – K5)