Miền Bắc vừa đi qua một đợt nắng nóng cực độ. Sẽ còn những ngày nắng gay gắt chói chang nữa tiếp tục đón đợi, khắc nghiệt, đầy thử thách. Và chúng tôi đã kịp khắc sâu kí ức về những ngày hè ôn thi năm cuối cấp, trong vòm trời bình yên dịu ngọt Trí Đức, giữa lòng Hà Nội …
Trời hè có vẻ dịu lại một chút, sau trận mưa rào. Mưa mùa hạ lướt qua như cơn gió. Trời nhanh chóng trả lại cái nắng giòn tan nhưng khoảnh khắc dịu ngọt của trận mưa vẫn còn đâu đó, trong ánh mắt tiếc nuối, trong cảm giác chờ mong…
Sân Trường sau cơn mưa mùa hạ
Chỉ còn hơn mười ngày nữa sẽ thi, sắp phải rời xa ngôi trường – ngôi nhà chung ba năm gắn bó. Thời gian ngày càng gấp gáp, áp lực về thi cử tăng lên. Cùng lúc, tâm trạng chia ly trực sẵn trong lòng với đầy xáo trộn… Mỗi ngày hè ôn thi mang đầy cảm xúc.
Không khí ôn luyện cho kỳ thi THPT Quốc gia tràn ngập, cháy bỏng sân Trường, hòa cùng nắng gió dữ dội của những ngày tháng 6. Mỗi ngày đêm, sĩ tử Trí Đức chúng tôi chạy đua với thời gian. Có những khi quên đi cái nóng gắt gỏng mùa hè. Ngoài sân Trường và khắp các hành lang Thầy đã cho mắc đèn sáng trưng. Mỗi đêm hè, dưới các tán Phượng, Bàng, Hoàng Yến… chúng tôi kê bàn học ôn. Chốc chốc, có cơn gió ngang qua làm những cánh hoa giật mình rơi xuống sân Trường, vương trên trang sách và in hình lại trong tâm hồn những người con Trí Đức chúng tôi.
Buổi tối chúng tôi kê bàn ra sân Trường và hành lang học ôn thật thoáng mát
– Đây cũng là cách ôn thi truyền thống của học trò Trí Đức năm cuối.
Đêm học, ngày học. Chúng tôi cuốn theo nắng gió thời gian và sắc màu hoa lá cây trái phủ rợp xung quanh. Phải trong những ngày hè ôn thi nóng bỏng này, chúng tôi mới thấy hết giá trị, độ quí giá vô ngần của vườn cây bạt ngàn Trí Đức. Cái dịu mát cũng từ đó mà có. Muôn hoa ganh nhau rạng rỡ. Hoa Đại thoang thoảng đưa hương. Hoa Ban trắng ngần tinh khiết. Sen đất, Sen hồng quyện hòa hương Nhài, Ngọc Lan ngan ngát. Phía xa xa nơi cổng Trường, Bằng lăng đã ngả màu tím trầm thương nhớ. Muồng Hoa Đào cũng đã cháy hết mình, bền bỉ tỏa sáng một khoảng sân Trường. Muồng Hoàng Yến khoe sắc vàng tươi đua màu với nắng, từng chùm hoa nặng trĩu cả cành cây như vẫy gọi, như giục giã mỗi bước chân học trò Trí Đức trên hành trình phía trước đang mở ra tươi sáng. Những cánh hoa kia đánh thức tâm tình dịu mát trong lòng những học trò cuối cấp chúng tôi. Tất cả sẽ hằn in trong kí ức về khoảng trời và những tháng ngày thân thương Trí Đức.
Bằng Lăng cổng Trường tím đậm nhớ nhung
Muồng Hoa Đào bền bỉ tỏa sáng sân Trường
Muồng Hoàng Yến nặng trĩu những chùm hoa
Và hương vị ngọt mát đến với chúng tôi trong mùa ôn thi còn được đong đầy từ tình Cha yêu dấu. Người Thầy – Người Cha kính yêu của Đại gia đình Trí Đức đã thấu hiểu, cảm thương cho nỗi vất vả của những đứa con chúng tôi đang ngày đêm miệt mài bên đèn sách. Chúng tôi thức ôn bài, Người bồn chồn thương lo không ngủ. Dưới ánh điện sân Trường, chúng tôi học, Người lặng lẽ tưới cây, thăm ngắm từng nhành hoa. Người thao thức cùng những đứa con yêu của Người.
Người Thầy – Người Cha kính yêu vẫn bên chúng tôi trong từng giây phút
Không gần cha mẹ mình trong những ngày ôn thi nước rút, chúng tôi được nhận từ Người đủ đầy những chăm sóc yêu thương. Vẫn lặng lẽ như thế, Người dõi theo, tiếp sức cho chúng tôi trong bước đà về đích. Mỗi sớm tối, Người Cha ấy dành phần cho chúng tôi những bữa ăn ngon hơn. Ngày nắng nóng đã có đá và kem mà Người dành làm quà khích lệ tinh thần những sĩ tử miệt mài. Tưởng chừng như đơn giản nhưng thật đáng quý, thật đáng trân trọng biết bao! Bởi gửi gắm trong những ngọt mát của bữa ăn, cốc nước là tấm lòng Người thiết tha cháy bỏng thương lo cho tương lai của một thế hệ học trò đang cận kề Vũ môn đầy thử thách. Những giản dị trong tình cha làm thành niềm vui, cất lên nụ cười cho chúng tôi suốt ba năm qua và cho tới tận bây giờ – những giờ phút ngắn ngủi chúng tôi còn được ấp ủ trong vòng tay Cha.
Đá và kem – những ngọt mát tiếp sức mùa ôn thi
Ngày thi đã cận kề, chúng tôi sẽ tự tin bước ra bên ngoài cánh cổng Trường và không quên mang theo ánh mắt đầy yêu thương cùng những hi vọng, chờ trông của Thầy. Đó là động lực mạnh mẽ để chúng tôi chinh phục đỉnh cao tri thức, để lập thân lập nghiệp. Lời cảm ơn Thầy, chúng tôi chưa dám nói. Hẹn ngày thành đạt, chúng tôi sẽ trở về báo công với Người Thầy – Người Cha – Người giữ lửa yêu thương và là nơi bắt nguồn cả một suối nguồn ngọt mát không bao giờ vơi cạn.
Đỗ Khánh Linh 12N2 – K17