TRƯỜNG HỌC ĐẲNG CẤP - XÃ HỘI NHỎ VĂN MINH - ĐẠI GIA ĐÌNH ĐẦM ẤM

Sân Trường Trí Đức – khoảng trời riêng yêu dấu

Mỗi sáng sớm, Trí Đức thức dậy trong bình yên ban mai.

Tôi thích cảm giác đứng giữa sân Trường vào mỗi buổi sớm khi bình minh đang lên. Cứ ở đó thôi mà nghiêng đắm giữa quanh mình, cây và hoa dần cựa mình tỉnh dậy. Đón nhận sinh khí và năng lượng một ngày từ đây. Tinh khiết, ngọt ngào và thơ mộng. Cảm giác ấy chẳng dễ tìm thấy ở nơi nào khác giữa lòng Hà Nội không bao giờ ngưng nghỉ ồn ào náo nhiệt. Khoảng lặng trước bình minh, khoảnh khắc thảnh thơi trong cuộn chảy cuồng nhiệt 24 tiếng, Trí Đức ru hồn người bằng thế giới tự tại ngàn đời của thiên nhiên. Hoa bao bọc, chở che lòng người trước những xáo trộn nhọc nhằn sóng gió. Quanh năm Trí Đức có hoa, là hoa để đem về những ngọt mát an lành cho nơi đây. Người khéo sắp đặt, tôn tạo để giữ lại, đem về cho người Trí Đức một đặc ân cuộc sống – hòa mình với mẹ thiên nhiên.

image001 image003 image005 image007

Tôi thích Trí Đức, giản đơn thôi vì ở Trí Đức, chúng tôi được đón bình minh cùng nhau. Sáng nào cũng vậy, bắt đầu chuỗi hoạt động một ngày mới, trước giờ học, chúng tôi ùa xuống sân Trường xếp hàng, điểm danh, cùng hát vang những ca khúc truyền thống Trí Đức trước khi vào lớp. Tiếng cười nói hòa trong nắng sớm, rộn ràng dưới vòm cây xanh tươi rói còn đẫm sương đêm.

Buổi sáng những ngày thi Giai đoạn, chúng tôi dậy sớm hơn, ra sân Trường sớm hơn. Những ngày ôn, áp lực, lo âu là vậy nhưng đến ngày thi, quây quần dưới sân chờ vào phòng thi, lo âu tan biến. Trong lòng thanh thản đón nhận những du dương vang động của hoa lá chim muông. Cảm giác thanh nhẹ xua tan căng thẳng, niềm tin hy vọng sáng tỏa theo ánh bình minh. Tôi chợt nhận ra, chính cái phong phú, đa dạng của hàng trăm loài cây trái trong vườn Trường, sân Trường Trí Đức là chiếc nôi dịu dàng ru vỗ tâm hồn chúng tôi, khỏa lấp những nhọc nhằn năm tháng tuổi học trò.

image009 image011 image013 image015 image017 Trước giờ vào phòng thi

Tôi thích tiết học môn thể dục vào một buổi sáng hàng tuần. Thích bởi đó là tiết học ngoài trời, là lúc mà chúng tôi được thả mình trong không gian rộng lớn trong trẻo sân Trường. Học đá cầu, cầu lông hay ngồi dưới gốc cây mà đấu cờ với nhau thì không gì thú vị hơn. Chúng tôi giữ lại cho mình những khoảnh khắc như thế để yêu Trường hơn, thân gần và yêu quí khoảng trời riêng trong lành Trí Đức.

image019 image021 Sân Trường mát vì bóng cây, ngọt thơm vì hương hoa và dịu dàng bởi có lòng yêu trò của Thầy gửi vào nơi ấy. Cây và hoa cùng bao nhiêu công sức, tâm huyết Thầy chắt chiu qua mưa nắng tháng năm rồi đem tặng hết cho trò. Người xưa đếm sao, đo núi, đong tình mẹ, nghĩa cha. Giờ chúng tôi nhận được ấm áp lòng Thầy từ ngọt lành cây trái quanh năm không nhạt xanh tươi. Khoảng sân Trường yêu dấu hằn sâu bóng dáng của Thầy. Bàn tay Thầy đưa gió, làm mưa, che mát, gọi suối nguồn sức sống tuổi thơ về với chúng tôi.

Thầy vẫn thường lặng thầm như thế. Những ngày nhiều nắng, Thầy đưa nước tưới sân Trường để chiều mát, chúng tôi thỏa sức chạy nhảy nô đùa. Thành thử ra, lũ học trò vô tư chúng tôi cứ mặc nhiên chiếm giữ khoảng trời xanh mát ấy mà thụ hưởng làm nơi lưu lại những kỷ niệm của riêng mình, bẵng quên bàn tay Thầy nâng niu sửa soạn.

image023 image025Tưới mát sân Trường những chiều nhiều nắng

Chiều về, sân Trường là thánh địa của lũ học trò yêu Trường vì được hòa mình vui chơi thỏa thích. Một ngày học đủ căng rồi, sân Trường chiều muộn thành nơi trút hết ưu tư. Đủ các hình thái giải trí tùy sức và đam mê sở thích mỗi người: Bóng đá, cầu lông, cầu mây, bóng rổ, võ thuật, bóng bàn, hip hop vv… Lúc lười biếng, cả lũ ngồi quanh bể cá đưa mắt ngắm nhìn khoảng sân Trường sôi động, hoặc cùng nhau quây quần bên thầy cô chủ nhiệm chuyện trò trên trời dưới biển, cười vui bất tận trong ánh nắng chiều.

Nếu buổi sáng, tôi đắm mình trong yên bình tĩnh lặng sân Trường thì chiều về, tôi say sưa theo nhịp sống khỏe khoắn trẻ trung của Trí Đức. Như một phép màu, vẻ trầm tư sâu lắng, sau những tiết học bỗng hóa thành đại hội âm thanh hò reo vui nhộn náo nhiệt hòa theo cây lá đưa hương.

image027 image029 image031 image033 image035

Tan cuộc, giờ chơi hết cũng là lúc hoạt động cuối ngày đem đến cảm nhận sân Trường là sân Nhà. Những tiếng chổi quét lá khô rơi, loẹt xoẹt đưa đều thân thuộc như tiếng chổi bà tôi quét sân nhà những chiều buổi trước. Những tiếng cười nói líu ríu khe khẽ của mấy nàng đảm đang tan dịu theo vạt hoàng hôn dần tắt. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để thắt chặt hơn lòng người con Trí Đức với một chốn bình yên.

image037 image039 image041

Và nơi ấy. Khoảng trời riêng yêu dấu. Nơi sân Trường gắn bó bao tháng ngày đã từng lưu dấu bao khoảnh khắc không thể nào quên với học trò Trí Đức. Suốt bao năm, thời gian trôi chảy, cây lá đổi thay, nhưng tình Trí Đức thì muôn đời vẫn thế. Chính giữa sân Trường này, cũng trong ánh nắng chiều, bốn mùa Trí Đức có biết bao lần niềm vui vỡ òa khi gặp lại người thân sau nhiều ngày xa cách; có bao nhiêu cuộc đón đưa lưu luyến cha – con, Thầy – trò. Và trong ráng chiều, vẫn còn đó ánh mắt ngóng trông tìm bóng dáng thân quen khi mẹ chưa kịp đón về mỗi kỳ nghỉ giai đoạn. Cái thấp thỏm trông chờ đến sốt ruột làm cây cối sân Trường cũng chênh chao lặng lẽ dõi theo. Bóng mát xanh rợp cây lá một lần nữa lại chở che, xoa dịu những bồn chồn nơi tâm hồn những trò nhỏ xa quê.

image043 image045 image047 image049

Vòm mây xanh, sân Trường xanh, khoảng trời xanh ấy sẽ mãi là một phần tâm hồn với mỗi ai từng gắn mình nơi Trí Đức. Tôi vẫn biết, một ngày kia sẽ không thể mỗi sớm chiều ngắm khoảng trời riêng yêu dấu nữa, nên những tháng ngày còn được ở nơi đây, tôi không quên mở lòng mình đón nhận từng khoảnh khắc quí giá để thêm vào hành trang TRÍ – ĐỨC cho mình. Lòng tôi sẽ mãi dành khoảng riêng cho sân Trường yêu dấu.

Hoàng Huy – 11N4

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Call Now Button 0378718188