TRƯỜNG HỌC ĐẲNG CẤP - XÃ HỘI NHỎ VĂN MINH - ĐẠI GIA ĐÌNH ĐẦM ẤM

Sự trăn trở và lời sẻ chia!

Phải thú thật là trong những ngày này, tôi cảm thấy mình đang sống trong một hoàn cảnh, trong những ngày rất đặc biệt chưa từng gặp trong đời. Đó là thường xuyên có tâm trạng vừa lo lo cho sự an toàn của chính mình và những người ruột thịt, của tất cả những người thân quen và của mọi người trên cả Nước, cũng như cả nhân loại trước đại dịch Covid-19. Vừa hồi hộp như đang chờ đợi một điều gì đó – một sự kiện rất thiêng liêng và trọng đại đang sắp đến . Sự kiện trọng đại đó có thể là đau buồn tồi tệ, hay đó là ngày hội cả Nước rực rỡ pháo hoa, sung sướng ăn mừng chiến thắng vẻ vang đại dịch Covid-19 lịch sử. Hiện thực sự kiện đó là thế nào hoàn toàn tùy thuộc vào sự suy nghĩ và hành động của tất cả mỗi người dân chúng ta lúc này có đoàn kết và thực hiện tốt những gì mà Nhà nước đang kêu gọi và yêu cầu hay không.

Thưa tất cả quý vị ! Những ngày qua, mỗi lần theo dõi chương trình thời sự trên VTV1 phần nói về phòng, chống dịch Covid-19, lần nào tôi cũng để ý thấy sự đăm chiêu trăn trở, đầy trách nhiệm trên nét mặt của tất cả các vị lãnh đạo từ Tổng Bí Thư, Chủ tịch Nước, Thủ Tướng Chính Phủ, Phó Thủ Tướng trưởng ban chỉ đạo phòng, chống dịch Covid-19, Chủ tịch UBND TP Hà Nội…. Đúng là “chống dịch như chống giặc” nên mới như vậy. Quan điểm, chủ trương và tinh thần đó của Chính phủ ta không chỉ là trao nhiệm vụ và động viên tiếp lửa cho toàn thể nhân dân Việt Nam đoàn kết chống dịch mà còn mang ý nghĩa thời đại sâu sắc. Ở phương diện nào đó chống dịch Covid-19 còn khó khăn, phức tạp hơn chống giặc. Bởi, chống giặc, khi hiểu ta, hiểu địch thì trăm trận trăm thắng. Còn chống dịch Covid-19 để hiểu địch là việc rất khó. Đã qua bốn tháng chống dịch mà cả nhân loại vẫn chưa hiểu hết về dịch và tình hình diễn biến của dịch vẫn tiếp tục theo chiều hướng phức tạp khó lường.

Thưa tất cả quý vị ! Đã nói chống giặc thì từ xa xưa Tổ tiên ta đã khẳng định: Giặc đến nhà, đàn bà cũng phải đánh. Hiện tại “giặc Covid-19” đang hoành hành khiến cả Nước ta gặp rất nhiều khó khăn , ngừng trệ nhiều mặt hoạt động, ảnh hưởng và đảo lộn đến cuộc sống của tất cả toàn dân. Đáng lẽ những ngày này cả Nước đang tưng bừng tổ chức Đại lễ hội – Giỗ Quốc tổ Hùng Vương, nhưng vì “giặc Covid-19” chúng ta phải thay đổi chỉ tổ chức ở mức độ rất khiêm tốn. Là con cháu, là hậu duệ của các Vua Hùng chúng ta hiểu rằng nếu tất cả toàn dân ta đoàn kết, cùng góp sức đồng lòng quyết thắng “giặc Covid-19” đem lại thái bình, thịnh trị cho Đất nước, hạnh phúc cho toàn dân thì chắc các Vua Hùng – Tổ tiên chúng ta sẽ bằng lòng và hoan hỉ hơn là chúng ta sắm lễ lớn, tổ chức giỗ to long trọng mà con cháu Người bị ốm đau bệnh tật.

Đến thời đại Hồ Chí Minh, chắc Bác Hồ thấu hiểu tâm nguyện và công đức tổ tiên nên cả hai thời kỳ khi giặc Pháp và Mỹ xâm lược, Người đều chủ trương phát động chiến tranh nhân dân, toàn dân toàn diện. Trong lời kêu gọi toàn Quốc kháng chiến chống thực dân Pháp, lúc mà Nhà nước ta còn trong trứng nước, rất nghèo, khó khăn chồng chất, trong khi đó thế và lực của giặc Pháp thì quá mạnh nhưng hưởng ứng lời hiệu triệu của Bác… “không phân biệt giàu nghèo, già trẻ, gái trai, tôn giáo, đảng phái…hễ là người Việt Nam thì ai ai cũng phải ra sức tham gia chống giặc”… lập tức toàn dân ta đã đồng lòng hưởng ứng. Nhiều nhà tư sản đã hiến xưởng máy, tiền, vàng. Nhiều gia đình địa chủ hiến ruộng vườn, nhà cửa. Sinh viên, trí thức xếp bút nghiên xin lên chiến khu nhập ngũ… nhiều phụ nữ cả gia tài chỉ 1 gánh hàng rong với trọng trách nuôi chồng con cũng sẵn sàng đi theo kháng chiến… vì thế đã tạo nên sức mạnh tổng hợp Việt Nam như triều dâng thác đổ, vượt lên trên cả sức mạnh thánh thần. Do đó cả hai lần người Việt Nam ta đã ghi dấu son sáng chói và ghi danh Đất nước Việt Nam vào lịch sử lương tri nhân loại để đến hôm nay chúng ta được thừa hưởng di sản đó, được ngẩng cao đầu để làm bạn và hội nhập với toàn cầu. Đồng thời mỗi chúng ta đều được tự cảm nhận thấy mình có quyền tự hào và cũng có một phần trách nhiệm phải gìn giữ xứng đáng với di sản đó.

Hơn lúc nào hết, hiện tại Đất nước ta còn khó khăn, toàn dân ta đang trong hoàn cảnh “nước sôi lửa bỏng” , đang đứng trước họa đại dịch Covid-19, một loại “giặc” vô cùng tinh vi và nguy hiểm với tất cả mọi người không loại trừ một ai. Để thắng được đại dịch Covid-19, ngoài đòi hỏi phải có sự đoàn kết trên dưới một lòng của toàn dân, phải có trí tuệ rất cao của các cấp lãnh đạo và đội ngũ bác sỹ cùng nhân viên y tế thì còn đòi hỏi phải có tiềm lực tài chính đủ mạnh. Muốn thế cần phải có sự chung sức đóng góp của toàn dân. Vì vậy đã đến lúc nên chăng tất cả mỗi người dân chúng ta đều cần tham gia góp sức vào cuộc chiến lịch sử này. Như các cụ chúng ta vẫn nói “nhà khó mới hay con thảo” và “một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Tùy ở khả năng của mình, mỗi chúng ta đóng góp một chút cùng cả Nước quyết thắng đại dịch Covid-19 đem lại cuộc sống tươi vui hạnh phúc cho tất cả toàn dân. Hy vọng một ngày không xa cả Nước ta tổ chức ăn mừng chiến thắng trong pháo hoa rực rỡ, tạo nên một mốc son mới trong lương tri nhân loại, làm giàu thêm di sản hào hùng của dân tộc Việt Nam.

Với tinh thần chung đó, mặc dù trường THPT Trí Đức đã đóng góp 500 triệu đồng với UBMT Tổ Quốc Việt Nam, nhưng nay trước tình hình diễn biến phức tạp khó lường của dịch Covid-19 tại Thủ Đô Hà Nội, chúng tôi thấy như thế vẫn chưa đủ, và trường Trí Đức muốn xin được đóng góp lần 2 với UBMT Tổ Quốc Việt Nam TP HÀ Nội.

Nhân đây chúng tôi xin có một đề xuất kính mong Nhà nước xem xét. Đó là nên chăng nghiên cứu có chế độ chính sách thỏa đáng với đội ngũ cán bộ, bác sỹ, nhân viên y tế, các nhà khoa học nghiên cứu, nhân viên phục vụ… tham gia ở tuyến đầu phòng, chống dịch Covid-19 đầy gian nan nguy hiểm như đối với các cán bộ, chiến sỹ ở các lực lượng vũ trang khi làm nhiệm vụ.

Xin chân trọng cảm ơn !

Hà nội, ngày 31/03/2020

T/M BGH Trường THPT Trí Đức Hà Nội

Hà Trung Hưng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN