Đã hơn hai tháng trôi qua, kể từ khi con rời xa vòng tay mẹ, lên đường “Tầm sư học đạo”. Điểm đến của con cũng là nơi mà mẹ đã tìm hiểu rất kĩ càng, nơi đó con gọi là tổ ấm thứ 2 của mình – Mái trường Trí Đức. Được bổ sung vào lớp 11N6, con cảm thấy bản thân mình thật may mắn mẹ ạ.
Xa nhà cũng là một thử thách, có phải không mẹ? Con biết rằng mẹ muốn con đi để học hỏi, để trưởng thành hơn… Cuộc sống xa nhà đã dạy con thật nhiều điều mẹ ạ.
Giọt nước mắt thấm đẫm trên gương mặt tần tảo của mẹ khi tạm biệt con khiến con quyến luyến. Con nhớ như in những lời mẹ dặn dò khi làm quen với một cuộc sống tự lập, ở một môi trường mới. Con còn nghe thấy những tiếng thở dài, những trăn trở, bộn bề của mẹ vào đêm trước ngày con đi. Mẹ sợ con thiếu thốn đủ thứ, mẹ sợ con không tự lo được cho bản thân khi chỉ có một mình, mẹ sợ con không đủ bản lĩnh để chống chọi với những thử thách của cuộc sống đang đợi con phía trước…Nhưng mẹ hãy yên tâm, Trí Đức đã tiếp cho con sức mạnh, niềm tin, đã trao cho con chìa khóa mở cánh cửa của lòng dũng cảm để con vững bước trên con đường tự lập vượt khó khăn.
Xa nhà, con lại càng trân quý hơn những phút giây được ở gần gia đình mình trong những ngày ngắn ngủi về thăm quê. Con hiểu hơn những lo toan, những yêu thương, những quan tâm của mẹ… Con xót xa hơn khi nhìn thấy một sợi tóc bạc trên mái đầu, thấy buồn lòng hơn trước một nếp nhăn trên gương mặt mẹ… Chừng ấy năm từ khi bố mất, mẹ đã gồng gánh nuôi chị em con.
Xa nhà, con biết trân trọng hơn tình nghĩa bạn bè. Ở đây, chúng con coi nhau như những người thân thiết, ruột thịt. Mỗi đứa một tính một nết nhưng chúng con luôn biết nhường nhịn và san sẻ cho nhau.
Xa nhà, con có những người luôn quan tâm, săn sóc cho con, những người mà chúng con quen gọi là U, là Bố và cả những thầy cô giáo chủ nhiệm luôn nhiệt tình, thân thiện với học sinh.
Xa nhà, con biết phải tự đứng dậy khi gục ngã, tự an ủi mình những lúc yếu mềm. Đã có lúc con nhớ nhà, muốn trở về ấp vào lòng mẹ mà khóc để được mẹ vỗ về, yêu thương. Những người thân bên con ở Trí Đức lại truyền cho con sức mạnh bằng tình thân, tình yêu thương để vượt qua thời kì khó khăn đó.
Và….Trí Đức đã cho con niềm tin, bản lĩnh và kiến thức để đối đầu, vượt tất cả những khó khăn trên hành trình cán đích.
Ngày mới sắp đến rồi, con lại tiếp tục guồng quay học tập để tự vẽ cho những ước mơ và dự định tương lai.
Con yêu và nhớ mẹ nhiều lắm, món quà quý giá nhất của cuộc đời con!