Giữa Thủ đô Hà Nội sôi động, nhịp sống cuộn chảy, người – xe tấp nập, khoảng trời Trí Đức quý giá biết bao bởi cái dịu dàng lắng đọng của thiên nhiên cây lá. Giờ tiết trời đang độ cuối xuân, hoa lá đua chen, chồi xanh lộc biếc dâng lên sắc màu mùa xuân chín. Trí Đức lúc này gọi về những xúc cảm say mê, thật sung sướng, hạnh phúc biết bao!
Trường học dưới gầm trời không thiếu nhưng trường với cảm giác của nhà, của vườn, của đất trời thiên nhiên an yên tự tại thì Trí Đức có khác với nhiều nơi. Bởi rất giản dị, Trí Đức là nhà. Bước vào Trí Đức là bước vào chốn bình yên, một phần cũng bởi thiên nhiên ngập tràn sắc xanh sự sống.
Những ngày sau kỳ nghỉ Tết, trở lại Trường, chúng tôi ngỡ ngàng thấy sắc màu Tây Bắc hiện hữu giữa thủ đô, ngay trong khuôn viên Trí Đức. Cả bầu trời Ban trắng làm xao xuyến nghiêng đổ lòng trò. Những cây hoa Ban đến hồi bung nở, rung rinh đung đưa trong gió xuân. Tuy không phải đại ngàn Tây Bắc, Trí Đức vẫn tươi mát với nét đẹp tinh khiết của loài hoa trắng phớt tím dịu dàng da diết. Nhìn hoa, những cô cậu quê hương Tây Bắc nao nao bóng dáng quê nhà. Giữa quê hương mà nhớ chốn quê hương, Trí Đức dâng tình nhà gợi nhớ tình nhà, da diết yêu thương đến lạ.
Mùa xuân, cả Trí Đức dậy hương hoa bưởi. Dọc hai bên đường về kí túc xá là ngàn vạn bông hoa bưởi mang sắc trắng tinh khôi, tỏa hương thơm ngát. Hoa bưởi không khoe sắc nhưng mê hoặc lòng người bởi hương. Thứ hương thơm dịu nhẹ, riêng khác, đằm thắm chất quê, không vướng lẫn với bất cứ loài hương hoa nào khác. Mỗi buổi tan học hay vui chơi giữa sân Trường, học trò Trí Đức tha hồ hít hà hương vị đất trời mùa xuân qua làn hương hoa bưởi, tâm hồn thư thái lạ kỳ!
Đây cũng là lúc xoài lặng lẽ đâm bông kết trái. Hoa xoài năm nay dày ken, trĩu đầu cành non. Cứ từng cành, từng chùm chi chít. Cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc mà quả xoài lại trĩu cành. Ở vườn Trí Đức, nếu không để tâm, sẽ khó nhận ra mùa hoa xoài. Bởi lẽ xoài giờ đã cổ thụ, vươn tít trên tầm cao. Dưới tán hàng cây xoài, sáng sớm chúng tôi lên lớp học, bước trên một lớp dày cánh hoa xoài rụng. Màu nâu xẫm của hoa rơi lẫn màu nền đường, không dễ phân định, chỉ có cái êm nhẹ dưới đế dép đem đến cảm giác nhưu được hoa nâng từng bước chân. Chỉ có học trò Trí Đức đi học lãng mạn tới độ này, vì từ KTX lên giảng đường, quanh năm chúng tôi đi giữa thiên nhiên, chẳng bao giờ biết đến ồn ào xe cộ. Dù ngoài kia, chỉ sau bức tường, cả Hà Nội vẫn đang chen chúc, hối hả.
Ghanh đua với Mai vàng, Thu Hải Đường, Nhài nhật…, bàng cựa mình trỗi dậy như giật mình sau giấc ngủ đông. Trên cành khẳng khiu, vô số mầm bàng nhú lên, lúc đầu tím tía, trong làm mưa xuân, lá non chuyển dần sang xanh nõn, cứ vậy mà vươn lên mãi, chả mấy chốc mà phủ lá kín cành.
Một ngày vào độ cuối xuân, Trí Đức ngập tràn trong sắc vàng rực rỡ của hoa Chuông vàng. Ở đầu nhà N2 và N3, hai cây Chuông vàng cao vời vợi dâng lên vô vàn chùm hoa. Không đủ bền như Ban tím, nhưng loài cây này như biết níu giữ thời gian, chùng chình vàng tươi vẻ kiêu sa giữa trời xanh, mây trắng. Chuông vàng thách thức mưa xuân, lất phất mưa càng làm hoa thêm đậm sắc. Ấy vậy mà, chỉ trong một đêm, cơn mưa rào trái mùa đổ xuống, dưới gốc loài cây Chuông, cả một cơn hoa rụng. Thảm vàng chải rộng một khoảng sân. Mấy đứa học trò chúng tôi không nỡ bước lên thảm hoa, xuýt xoa chơi đùa cùng cánh hoa rơi. Tiếc hoa như tiếc cả đất trời ngày xuân. Âu cũng là quy luật, sống giữa hoa trái luân chuyển bốn mùa ở Thiên đường Trí Đức, chúng tôi cũng đã nhận ra lẽ thường tình của đơm hoa kết trái. Nhìn ngắm Chuông vàng, bất chợt lòng chúng tôi dâng trọn niềm tin lạc quan, tràn đầy hy vọng. Hoa rực rỡ thế kia, ắt dự cảm về một ngày viên mãn thành công của những đứa con chúng tôi, cũng là của Trí Đức thân yêu. Hoa Chuông vàng vốn dĩ biểu tượng cho niềm may mắn. Vũ trụ đã gửi tặng Trí Đức muôn vàn đóa hoa Chuông. Đẹp nao lòng và chúng tôi thấy mình hạnh phúc khi sống giữa hương hoa, học tập và trưởng thành cùng xanh tươi cây lá.