Xuân qua, hè tới. Thời gian vẫn vậy trôi đi. Trong cái vô tình, vô thủy, vô chung của thời gian thì con người lại chất chứa biết bao nhiêu tình. Không ít người từng trải đã thấm thía điều đó. Và chúng tôi, những cô cậu học trò đi học xa nhà cũng sớm nhận ra tiếng nói riêng sâu thẳm của thời gian.
Trí Đức là cuộc sống xa nhà – Nhà theo khái niệm quê hương, nơi “chôn nhau cắt rốn”. Và Trí Đức cũng là nhà – Nhà theo khái niệm là đùm bọc, sẻ chia yêu thương. Cái “tình nhà” của con người khéo ràng buộc, níu kéo làm lòng người ngơ ngẩn bâng khuâng.
Rối bời nhất cũng chính là lúc này đây. Lúc chia tay về hè. Biết bao lưu luyến, vấn vương trên nhành phượng đỏ, sâu thẳm trong sắc bằng lăng nở rộ sân trường.
Cũng lạ. Xa nhà đã bao lâu. Đứa nào trong chúng tôi cũng mong mỏi được về quê. Vậy mà hôm nay đây, giữa khoảnh khắc chia tay, trong lòng chợt dâng lên cảm xúc xốn xang, bâng khuâng kỳ lạ. Bài thi làm tốt mà sao chẳng thấy vui cho trọn vẹn. Thời gian chỉ còn tính theo giây phút. Chốc lát nữa thôi sẽ về với gia đình nhưng thấy bước chân chùng chình trĩu nặng. Chúng tôi không nghĩ việc chia tay về hè lại chẳng giản đơn như 2 chữ “ về – hè”
Lưu luyến, bịn rịn phút chia tay
Cảm động nhận trái xoài hái từ vườn trường mang về quê hương
Hành trang học sinh Trí Đức về hè, không quên cây đàn trên vai
Về rồi, chúng tôi sẽ xa nhau, xa không gian gắn bó mỗi ngày ở chính nơi đây. Chỉ tạm thôi, rồi sẽ quay trở lại góc nhỏ sân trường, đường đi, lối lại như có hàng trăm bàn tay níu giữ. Nhớ lắm trường ơi – Trí Đức thân quen một góc tâm hồn.
Nhớ con đường nhỏ về KTX mỗi ngày
Khoảng sân trường rộng mát thân thương
Về rồi, mỗi đứa mỗi nơi chẳng còn thì thầm những đêm khó ngủ. KTX Trí Đức bình yên sẽ vắng bóng lũ trò nhỏ đủ làm vang đọng mỗi ngày, làm quay cuồng nhịp sống…
Về rồi, các anh chị lớp 12 ở lại. Đoạn đường ngắn đầy cam go giờ chỉ còn mình các anh chị quyết chiến. Những đứa em khối 10, 11 mỗi ngày ồn ào đủ khiến các anh chị khó chịu nhưng cũng vui. Giờ ở lại một mình trong rộng lớn thênh thang, các anh chị thỏa sức vẫy vẫy, thỏa lòng ôn, học. Đường ngoài kia cũng rộng lớn lắm. Cố lên nhé, thế hệ những người đi trước của chúng em. Ở nơi quê xa Trí Đức vẫn là nhà, chúng em luôn dõi theo và cổ vũ các anh chị.
Về rồi, Thầy ở lại. Nhẹ gánh chăm lo đàn con nhưng nặng trĩu nỗi nhớ thương trong lòng. Các anh chị lớp 12 chỉ chuyên tâm vào học, Thầy chẳng còn phải nhọc lòng quát mắng lũ nhất quỷ – nhì ma. Một năm học đi qua. Tình Thầy vô bến, tình cha sâu thẳm nhưng chúng con nào đáp lại được bao nhiêu. Ngày về hè, chợt thấy những ngày qua chúng con quá vô tâm, vẫn hư nhiều và chưa thật toàn tâm tu trí. Chúng con không dám xin lỗi Thầy mà tự hứa sẽ cố gắng tốt hơn trong năm học sau… Những ngày Thầy ở lại, một mình mênh mang sân trường, nhìn cây lá trổ hoa, quả vàng ngả chín, mong Thầy hiểu rằng: lòng chúng con gửi gió kính thăm Thầy.
“Chúng con chào Thầy, chúng con về nghỉ hè ạ. Kính mong Thầy ở lại giữ gìn sức khỏe!”
Về hè, bước chân chưa đi mà lưu luyến đong đầy khoảng lặng. Tạm biệt nhé, Trí Đức dấu yêu, hai tháng sẽ dài hơn như thế. Hẹn gặp lại trong hân hoan đón chào năm học mới.
Học sinh lớp 10N1