TRƯỜNG HỌC ĐẲNG CẤP - XÃ HỘI NHỎ VĂN MINH - ĐẠI GIA ĐÌNH ĐẦM ẤM

Thầy Trần Quốc Doanh – Người chèo lái chuyến đò mơ ước

Phạm Duy Nghĩa – Lê Hà Lâm, 12N7-K22

Khi thầy viết bảng

bụi phấn rơi rơi

Có hạt bụi nào

rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào

vương trên tóc thầy

        Lời bài hát có những hình ảnh thật gần gũi, thân quen. Từng ca từ làm sống dậy trong ta tình cảm thiêng liêng: Tình Thầy – Trò. Từ lúc mới đi học, giai điệu thân thương ấy đã gắn bó với chúng tôi. Và giờ đây, khi chúng tôi đã là những học trò lớn nơi mái trường Trí Đức, lời bài hát càng làm chúng tôi thấm thía, xúc động. Thời gian thấm thoát thoi đưa. Nhanh lắm, K22 chúng tôi đã bước vào năm cuối cấp – năm học quyết định tương lai của mỗi người! Năm cuối nhiều lo toan học tập, chúng tôi thật may vì được Thầy dìu dắt…

Cám ơn Thầy đã đến với chúng em – Thầy Trần Quốc Doanh đáng kính!

        Đã là học trò Trí Đức thì không ai là không biết đến Thầy. Thầy là một giáo viên Toán bề thế, uyên thâm về chuyên môn và có chiều sâu về kinh nghiệm giảng dậy. Trong con người Thầy là cả một bầu trời với đầy những ánh sao mang tên “nhiệt huyết” và những đám mây khổng lồ mang hình dáng của “yêu thương”. Thầy là một người hết mực chu đáo và yêu thương học trò. Không những thế, Thầy còn là niềm vinh dự, niềm ngưỡng mộ, niềm tự hào của bao thế hệ học trò nơi mái nhà chung Trí Đức.

Trong tâm trí của chúng tôi, Thầy là hiện thân của nhà giáo ưu tú, mẫu mực và thấu hiểu học trò. Mỗi khi lên lớp, chúng tôi không đơn thuần là được gặp Thầy mà chúng tôi được Thầy truyền đạt cho bao nhiêu kiến thức. Song song với đó là những kinh ngiệm sống thiết thực mà Thầy đã tích góp được, bằng tất cả yêu thương, Thầy trao lại cho chúng tôi.

Mỗi khi bước vào lớp, Thầy như là một cơn gió mát lành buổi sớm. Thầy nở một nụ cười thật tươi – nụ cười luôn thường trực trên khuôn mặt đôn hậu của Thầy. Nụ cười thân thiết, ánh mắt trìu mến, khuôn mặt đôn hậu ấy đã xua tan đi những lo âu, căng thẳng, áp lực bài vở nơi chúng tôi. Thầy miệt mài dạy, nhẫn nại với từng học trò năm cuối cấp hay những cô cậu đầu khóa. Thầy là hiện thân của tinh thần dạy học Trí Đức và truyền tới chúng tôi cảm hứng học tập của học sinh ở ngôi trường Độc – Lạ này:Thầy dậy không biết mỏi – Trò học không biết chán.

Thầy khơi nguồn cảm hứng và miệt mài hướng dẫn bài cho 12N7

        Chúng tôi yêu thích phong cách giảng dạy của Thầy. Thầy dạy không dài dòng, máy móc mà ngắn gọn, dễ hiểu, dễ tiếp thu, dễ nhớ. Mỗi tiết học, Thầy luôn làm học trở nên vui nhộn và sáng tạo hơn. Quan điểm giảng dạy học của Thầy đơn giản lắm: Điểm số không phải là vấn đề, cái Thầy cần là học trò hiểu bài và thực hành thật tốt. Thầy luôn mong chúng tôi sống thật tốt với tinh thần của người con Trí Đức. Sống trên đời cố gắng không để mình mắc phải “bệnh thành tích”. Thầy giúp chúng tôi nhận thức đúng về con người, không chạy theo thành tích ảo. Nhờ những lời tâm tình của Thầy, chúng tôi nhận thấy rõ mình thật may mắn khi được là những người con trong Đại gia đình Trí Đức và cũng thật may mắn khi chúng tôi được học Thầy. Trí – Đức thực của con người mới là điều đáng quý. Và phải không ngừng rèn giũa Trí – Đức mỗi ngày.

Chúng tôi không ngại học Toán là nhờ Thầy. Chúng tôi học giỏi toán cũng nhờ Thầy. Chúng tôi đứng vững hơn trên chuyến đò mơ ước cũng một phần lớn là nhờ công lao của Thầy. Thầy không ngừng nhắc nhở chúng tôi phải vận dụng kiến thức, chuyển hóa hết hợp nhuần nhuyễn kiến thức và kĩ năng. Đề thi Toán hoàn toàn là trắc nghiệm, Thầy luôn dặn chúng tôi rằng:Thi trắc nghiệm có kiến thức sâu rộng chưa chắc đã chiến thắng, cái cốt lõi là sự nhạy bén, quan sát và sử dụng máy tính hiệu quả.Những bài toán khó khiến chúng tôi muốn nổ não thì Thầy hướng dẫ chỉ cần“nhìn phát là khoanh được luôn”,“bấm cái là ra ngay mà”.Đó cũng chính là khả năng và kĩ năng mà Thầy đang bền công trang bị để chúng tôi sẵn sàng “ra trận”.

Những lúc có thời gian rảnh dỗi là chúng tôi lại đến bên Thầy trò chuyện. Thầy thường nói với chúng tôi câu:Trên bước đường thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng.Thầy vừa nói, vừa nhìn chúng tôi và sâu thẳm trong đôi mắt ấy là ước muốn không một học trò nào của Thầy thi rớt. Thầy dành cho chúng tôi không đơn giản là tình Thầy – Trò mà đó còn là Tình Phụ – Tử. Chẳng cần những câu từ hoa mĩ, lời của Thầy đơn giản, mộc mạc đúng như phong cách của Thầy vậy. Ở bên Thầy, chúng tôi luôn có cảm giác được che chở, thật ấm áp.

Thầy Doanh và các bạn học sinh 12N7 trò chuyện giờ ra chơi

         Tình cảm của Thầy không dừng lại ở đó. Học trò của Thầy rất rất đông, tiếp nối bao nhiêu thế hệ nhưng Thầy chẳng bao giờ quên sinh nhật của ai. Thầy luôn dành cho học trò của mình tình cảm ấm áp, chân thành nhất. Có khi là những lời chúc ý nghĩa trên Facebook, có khi là những cái ôm thân thiết, những cái nắm tay thân mật và những cái xoa đầu rất đỗi thân thương…. Từ những cử chỉ thân yêu đó đó mà chúng tôi ngày càng gắn bó với Thầy hơn. Và cũng tự nhiên lắm, các học sinh khóa cũ, bao nhiêu thế hệ học sinh của Thầy đã dìu dắt từ trước cho đến khóa của chúng tôi bây giờ, cứ vào dịp Lễ, Tết hay sinh nhật của Thầy thì lại quây quần tíu tít bên Thầy. Chúng tôi làm thiệp, làm hoa và những mô hình toán học bằng giấy tặng Thầy, có khi chỉ là vẽ trang trí trên bảng…. Món quà tuy mộc mạc nhưng chứa đầy tình yêu mà chúng tôi dâng tặng Thầy. Người Trí Đức đơn sơ, mộc mạc. Tình Thầy – Trò Trí Đức thật giản dị và hạnh phúc.

Dưới đây, chúng tôi xin lưu lại một số hình ảnh của Thầy với các thế hệ cựu học sinh Trí Đức. Đa phần, các chị và các bạn nữ chu toàn lưu lại hình ảnh với Thầy. Thầy dạy rất nhiều nam sinh, nhưng lũ con trai tềnh toàng chúng tôi vụng về lắm, vô tư giữ nguyên tình cảm trong lòng. Có khi phải đến như các anh, khi trưởng thành rồi, quay về gặp Thầy mới bộc bạch rõ lòng mình với Thầy…

        Thời gian vẫn trôi đi, Tình Thầy – Trò của chúng tôi ngày càng bền chặt.. Chúng tôi luôn muốn nói với Thầy:“Thầy ơi! Chúng em yêu quý Thầy nhiều lắm. Xin lỗi Thầy vì còn có lúc chúng em làm Thầy không vui. Không phải vì chúng em sợ sự nghiêm khắc của Thầy mỗi khi Thầy đứng lớp mà chúng em sợ sẽ bỏ lỡ những giây phút mà Thầy truyền đạt kiến thức cho chúng em. Thầy chính là người đã biến môn học khó nhất thành môn học dễ nhất. Chúng em sẽ không bao giờ quên những điều quý giá Thầy đã giảng dạy. Cám ơn Thầy – người dẫn dắt chuyến đò sự nghiệp của chúng em về gần hơn vạch đích.”

Trí Đức bao nhiêu tuổi, Thầy gắn bó với Trường bấy nhiêu năm. Đi với Trí Đức từ buổi đầu thành lập, đến giờ đã gần 1/4 thế kỷ, Thầy vẫn bền bỉ đồng hành cùng Trường, sát cánh bên Người sáng lập Trường Trí Đức – Nhà giáo Hà Trung Hưng. Tình Trí Đức trong Thầy, chắc không cần nói cũng đủ hiểu, chân tình đó chan chứa biết bao nhiêu!

      Những ngày cuối mùa Tri ân 2020, tập thể lớp 12N7 chúng em và toàn thể K22 xin gửi tới Thầy lời biết ơn, lời chúc tốt đẹp và trân trọng nhất ! Xin kính chúc Thầy luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Mong Thầy sẽ tiếp tục dìu dắt được nhiều thế hệ học sinh Trí Đức trên những chuyến đò làm người và con đường đi tới tương lai.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN