Khi ta mong đợi điều gì đó rất nhiều, rất nhiều… Có được điều đó, ta hạnh phúc vô ngần tới độ như đang được ở chốn Thiên đường. Nhưng cũng có khi, Thiên đường không nằm trong niềm mong đợi. Nó sẵn có quanh ta mà ta vô tình không nhận thấy.
Người đời vẫn thường tâm niệm, Thiên đường là chốn lung linh huyền diệu, ngập tràn âm thanh và sắc màu đẹp đẽ của cỏ cây hoa lá chim muông. Thiên đường là nơi ta có thể vui vẻ sống bên nhau. Nơi đó không có ích kỷ, bon chen, khổ đau, bệnh tật, chiến tranh, và thậm chí là không có cả cái chết…
Chúng tôi không mong cầu được nhiều đến thế. Vì cuộc sống trần gian thì đôi khi tất cả những trạng thái chẳng mấy bình yên kia cũng làm nên ý nghĩa cho cuộc đời thực của ta. Phải chăng đó cũng là chân lý?
Vâng , theo cảm nhận thực tiễn, dựa vào tính truyền thống, chúng tôi nhận ra, ở Thánh địa chúng tôi, Thiên đường chẳng đâu xa, nó ở nơi mặt đất, sẵn có trong lòng, trong tim chúng tôi.
Thiên đường của chúng tôi là Đại gia đình gần nghìn người chung sống hòa bình nơi ký túc xá. Bạn có thắc mắc không khi chúng tôi nói như vậy? Có điều gì đó nghi ngờ? Hay chưa bao giờ bạn nghĩ suy về điều đó?
Ký họa Lối đi về và Vườn xoài ký túc xá
– Thiên đường trong cảm nhận của Phan Đoàn Vân Anh – 12N6-K18 –
Chúng ta cùng soi xét nhé. Tôi và các bạn. Chúng ta đang sống và học tập ở một nơi….
Một nơi mà, mỗi ngày đến Trường, bản thân chúng ta và bố mẹ, ông bà ngoài kia không bao giờ phải trăn trở lo âu cho ta những chuyện đời thường: Nắng mưa, gió bão, tắc đường, tai nạn giao thông… Ở đây, bạn trải nghiệm nhé, mưa chẳng vướng tóc, đất không vướng dép dù ngày nào cũng đều đặn đến giảng đường ba buổi sớm, chiều, tối.
Một nơi mà, khi ta đi học, người thân không phải khắc khoải lo âu liệu hôm nay ta có nhỡ bị sa vào game – net, có tụ tập la cà quán xá, gây sự đánh nhau, có chơi bời trốn học…? Chốn quê nhà, cha mẹ sẽ yên tâm làm ăn nếu ở nơi đây, ta chuyên tâm rèn luyện học hành. Để lúc về nghỉ sau mỗi giai đoạn học tập rèn luyện 2 tháng, mẹ ngỡ ngàng nhận ra, ta lớn lên, trưởng thành nhanh quá.
Một nơi mà, chúng ta tránh được rất nhiều tệ nạn mà ở ngoài kia, tuổi thần tiên như ta đang là mồi nhử, đầy rẫy hiểm nguy. Ta không sợ và cũng không phải lo giữ mình khỏi rượu chè, cờ bạc hay ma túy, bắt cóc, bán người… Bởi một điều giản dị, Trí Đức là miền “đất chết” của những tệ nạn kia. Thầy đã chính thức tuyên chiến với thuốc lá, thuốc lào. Nơi chúng ta, một môi trường được thanh lọc “vô thường”.
Một nơi mà, giản đơn thôi nhé, nhưng ta đang là VIP. Mỗi ngày ba bốn bữa ăn chính, phụ, bạn có bao giờ phải rửa bát nấu cơm? Cái việc mà ta vốn ngại làm nhất vào những ngày mùa đông giá rét. Nhưng đôi khi là như thế, thích thì ta làm thôi, rủ nhau xuống bếp sẻ chia chút việc nhà cùng các bố, các u.
Giúp các U nhà bếp chuẩn bị món súp gà nhé
Một nơi mà, ta cùng nhau vươn tới con đường lập thân lập nghiệp. Hành trình gian khó ấy, ở nơi đây, ta không phải nhọc nhằn kiếm thầy, tìm bạn. Đội ngũ Giáo viên vàng Trường ta sẵn lòng và tâm huyết giúp chúng ta đi từ lau sậy thành mía đường. Gần 20 thế hệ qua đã trưởng thành và vươn xa từ chính nơi ta đang đặt chân sinh sống này đây.
Một nơi mà, ta nhận ra mọi giá trị cuộc sống dù trước kia ta chẳng nhận ra hay thừa nhận bao giờ. Đó là Gia đình và Tự do, Ước mơ và Trí tuệ, Đạo hiếu và Tình Người… Chính nhờ Thầy – Người Cha kính yêu của Đại gia đình giúp ta nhận ra điều đó. Trải nghiệm thực và những bài giảng của Thầy, những thước phim quí trong các buổi họp Ký túc xá, buổi xem phim cuối tuần hay tiết ngoài giờ lên lớp làm ta thấm thía, rơi nước mắt nghĩ về cha mẹ, khát vọng tự do và đạo lý làm người.
Quây quần nghe Thầy kể chuyện, giảng dạy đạo lý làm người, kỹ năng sống.
Xem phim và nghe giảng Pháp về Tình Người – Đạo Hiếu
Một nơi mà, ta có bạn bè, anh chị em ruột thịt khắp các vùng miền dọc dài theo đất nước. Có một Người Cha dù không sinh ra ta mà lúc nào cũng lo lắng, yêu thương, chăm chút cho ta hơn cả bản thân Người. Cha cũng nghiêm khắc lắm, có khi mắc lỗi, ta thấy sợ Cha nhưng thực lòng đứa con nào trong Đại gia đình chẳng yêu quí, kính trọng Cha. Và sự thật là, Cha đã định hướng cho ta, cho gần 20 thế hệ các anh chị chúng ta đi đến con đường tương lai mà không lo chệch hướng.
Một nơi mà….
Thôi thì vô số những thuận tiện trong điều kiện may mắn nhất ta đang được hưởng. Nhưng thường vẫn thế, khi đang có nó trong tay, ta đâu dễ nhận thấu giá trị của nó mà nâng niu, gìn giữ. Để có khi, tất cả qua đi rồi, mất đi rồi, ta mới lại nuối tiếc ngẩn ngơ.
Những gì chúng tôi nói trên. Chúng tôi biết, chắc chắn chẳng tránh khỏi có quan điểm đối lập. Nhưng hãy chậm lại và nghĩ, tất cả đó đều là sự thật đang thuộc về chúng ta. Rằng Thiên đường thì phải tuyệt diệu hơn nhiều ư. Có thể, Nhưng cái gì cũng có giá của nó, bạn thấy không? Muốn tới được chốn Thiên đàng hay Niết bàn hay cõi Tây phương cực lạc… con người cũng phải đổi bằng cả cuộc đời tu Nhân, tích Đức. Có đâu mọi sự sẵn có cho ai. Mà giả chăng, nếu hưởng cái sẵn có thì để ý ta cũng thấy cái sẵn có thường không thực quý đẹp, không bền. Cái giá của chúng ta để giữ mãi Thiên đường là tuân thủ mấy chục trang Nội qui bộ luật văn minh Trí Đức mà ai cũng gần như thuộc lòng từng mục…
Ký túc xá Trí Đức – Chốn bình yên giữa lòng thủ đô Hà Nội vồn vã sôi động là một môi trường lý tưởng, với tuổi học trò, đây là chốn Thiên đường tu luyện để mỗi chúng ta có một tương lai sáng trong, hứa hẹn cuộc sống an yên.
Nghe có vẻ xa vời quá. Thôi thì thiết thực gần gũi hơn vậy. Không gian Thiên đường của ta là sân trước, vườn sau của Trường có bốn mùa hoa thơm trái ngọt với hơn 200 loài cây. Bồ câu, chim sẻ bay lượn hồn nhiên.
Cuộc sống Thiên đường của chúng ta là một năm có bao ngày Lễ hội gắn trọn niềm vui. Chút thư thái cả Trường ngồi xem phim cuối tuần cũng là những cảm giác có phải ai cũng dễ dàng cảm nhận được theo cách của ta. Và, những lần về giai đoạn, những buổi Nội trú tuần, một chút tự do, một chút bù đắp hưởng thụ, ta thấy đời đáng trân quí xiết bao!
Niềm vui khi về Giai đoạn
Hãy tận hưởng những tháng ngày bình yên Trí Đức. Bình thản mở lòng đón hừng đông mỗi ngày, đón nhận những điều kỳ diệu sẽ đắp đầy tâm hồn ta với cuộc sống nơi đây – Thiên đường nơi mặt đất.
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy.
Ta có thêm ngày mới để yêu thương”
Bình minh Trí Đức
(Trích Tài Hoa Trí Đức, số 6, 2017)