TRƯỜNG HỌC ĐẲNG CẤP - XÃ HỘI NHỎ VĂN MINH - ĐẠI GIA ĐÌNH ĐẦM ẤM

Trí Đức – Những ngày đầu làm quen.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi để lại cho mỗi người nhiều dư âm vang vọng. Tôi chia tay với những “tia nắng hát lên theo từng tiếng ve”, chia tay với những chùm hoa phượng vĩ, với màu khăn đỏ thắm trên vai, bao nhiêu nhớ nhung bạn bè, thầy cô gửi lại dưới mái trường THCS. Giờ đây, ngưỡng cửa thời gian của những thử thách mới dưới mái trường THPT Trí Đức đang rộng mở chào đón tôi.

Trong không khí mát mẻ của những ngày đầu thu, lòng tôi lại nao nao nhớ về ngày tựu trường. Đó là một ngày nắng ấm, khí trời dìu dịu êm ái. Theo sự thông báo của Nhà trường, mẹ đã chuẩn bị cho tôi đầy đủ mọi thứ, nào là quần áo, giày dép, đồ dùng học tập, đồ dùng cá nhân…, lòng tôi thấy xôn xao khó tả. Sau 5 tiếng ngồi xe ô tô ( gia đình tôi ở Cao Bằng) và rồi ngôi trường khang trang với rất nhiều cây xanh: nào bằng lăng, bưởi, xoài, hồng, ổi… và rất nhiều loại cây lạ và các loài hoa càng làm tôi cảm thấy choáng ngợp.

Không gian rợp bóng cây của Trường THPT Trí Đức.

Đang mải ngắm nhìn ngôi trường mà mình sẽ gắn bó 3 năm ở đây thì có mấy anh chị Đoàn viên, thanh niên tình nguyện của trường đến gần tôi ân cần hỏi han và đưa tôi lên KTX. Tôi chào bố mẹ mà sống mũi thấy cay cay, nghèn nghẹn. Các anh xách túi đồ và dẫn tôi lên nhận phòng. Phòng tôi ở là phòng 304, tôi là người gần như đến nhập trường sớm nhất, trước tôi có vài người bạn ở Sơn La. Phòng ở của trường thật giản dị cho tôi một cảm giác thân thuộc đến lạ. Đến chiều, các bạn trong phòng cũng đã đến đủ theo danh sách, phòng tôi gồm 12 thành viên ở khắp các tỉnh miền Bắc, chúng tôi làm quen với nhau. Tôi nhận ra một điều diệu kỳ: Trí Đức hội tụ những miền văn hóa khác nhau.

Không gian KTX của Học sinh Nam

6h00 giờ chiều chúng tôi xuống bếp ăn, các cô chú, cấp dưỡng cùng thầy, cô giáo chủ nhiệm hướng dẫn, chỉ bảo ân cần cách ăn sao cho văn minh, lịch sự. Sự ân cần của các Thầy cô giáo, chú bác ở đây đã làm cho tôi vơi bớt nỗi nhớ nhà. Tất cả đối với tôi vừa xa lạ, lại vừa như gần gũi, ấm áp.

Bữa trưa ở KTX

Tối đầu tiên ở KTX, tôi và các bạn trong phòng mỗi người ngồi một góc buồn vì nhớ nhà, nhớ bố mẹ… Nhưng rồi chúng tôi đã dần quen với cuộc sống sinh hoạt và học tập ở mái trường Trí Đức. Giờ đây sau một tháng sống và học tập tại trường. P. 304 là một gia đình của Đại gia đình lớn, luôn ấm áp tình yêu thương và đầy ắp những tiếng cười.

Học sinh vui vẻ liên hoan trên KTX

Được sống và học tập dưới một mái trường bình yên và có bề dày thành tích như thế này, tôi không còn sự lo lắng, bỡ ngỡ như buổi đầu nữa. Hy vọng cuộc sống tự lập sẽ giúp tôi nhanh chóng trưởng thành hơn trong cuộc sống. Tôi sẽ cố gắng rèn luyện, học tập thật tốt để không phụ lòng thầy cô, bố mẹ.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN